Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1

Kỳ nghỉ Tết Đoan Ngọ, tôi dưỡng bệnh ở nước ngoài thì lướt thấy thông báo kết hôn con gái.

Vị hôn phu nó lại là lão già sáu mươi tuổi.

Tôi vội vàng trở về , lại phát hiện ba “chồng nuôi từ bé” tôi bồi dưỡng con gái đều xoay quanh con gái người giúp việc.

Thấy tôi, mỗi người bọn họ câu: “Dì ơi, Tiêu Tiêu nói cô thích mùi vị đàn ông già dặn, con cản không nổi.”

“Nhưng dì yên , khi Tiêu Tiêu gả đi rồi, con nhất định sẽ thay dì quản lý thật tốt toàn bộ sản nghiệp họ Tiêu.”

Nhu Nhu, bất kể cuối cùng cô gả ai, con đều tôn trọng, quan trọng nhất là sinh họ Tiêu đứa cháu đích tôn vàng để nối dõi tông đường.”

Nhìn con gái bị giày vò đến mức tê liệt, tôi tức đến run người.

Mấy tên ứng cử viên ở rể quèn muốn cướp đi mọi thứ con gái tôi sao?

Đúng là mơ mộng hão huyền!

Nhìn miệng mấy người đóng đóng mở mở, vẫn lải nhải không ngừng, nhưng tôi lại chẳng nghe lọt tai chữ nào.

Ban đầu, tôi đích thân lựa chọn họ từ cô nhi viện, đưa về họ Tiêu, vốn định bồi dưỡng người con rể ưu tú con gái.

Thế nhưng tôi không ngờ, bọn họ lại có lòng lang dạ sói đến .

Thấy họ định nói, tôi thẳng tay ném hành lý trong tay vào người bọn họ: “Cút!”

Bọn họ ngẩn ra giây lát, chưa kịp phản ứng.

Con gái người giúp việc, Nhu, lại vội vàng nhặt hành lý lên, nói: “Tiêu tổng chắc là vừa xuống máy bay nên mệt quá nhỉ.”

“Dì đừng trách các anh không đón dì sớm hơn, họ vì không muốn dì thất vọng nên ngày nào tăng ca thêm giờ vì công ty, mệt lắm ạ.”

Lúc tôi mới ngẩng đầu lên nhìn kỹ Nhu.

Tuy cô là con gái người giúp việc, nhưng gương mặt thanh tú, trang sức hàng hiệu không thiếu thứ gì.

Ngược lại, con gái tôi giờ đây ăn mặc rách rưới tả tơi, người không có lẽ tưởng Nhu mới là đại tiểu thư họ Tiêu tôi.

nhìn thấu được sự nghi hoặc tôi, lại e thẹn nhìn về phía Lục Tầm, Tạ Chi Chiêu và Cố Diệp đứng bên cạnh.

[ – .]

Rồi õng ẹo cất : “Các anh đối em thật tốt, nhất thời em không chọn được ai cả.”

“Nhưng Tiêu tổng yên , em không phải người ham hư vinh, em chỉ nhìn vào tấm lòng thôi.”

nếu em mợ chủ họ Tiêu, nhất định sẽ hiếu kính dì.”

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

nói khiến tôi hơi choáng váng.

Rốt cuộc là ai cái gan nói trước mặt tôi?

Mấy người đứng lưng cô không không ngắt , tỏ vẻ vênh váo, trong lòng tôi đoán được phần nào.

Có lẽ là do lúc đầu tôi không nói rõ, nên mới khiến họ lầm tưởng rằng tôi muốn coi họ người thừa kế họ Tiêu.

Nhưng dù , không phải là lý do để họ batnat con gái ruột tôi!

Tôi hít hơi thật sâu, nắm lấy tay con gái, nói Nhu: “Tôi không cần cô nhìn tấm lòng hay nhìn tiền, chuyện hạng người hầu thấp kém cô, tôi không có hứng thú.”

Nhu nghe , không dám tin nhìn tôi, vành mắt đỏ hoe: “Em… em có gì sai khiến Tiêu tổng không vui sao?”

Lục Tầm là người hoàn hồn đầu tiên, che chắn Nhu lưng, nói: “Dì, dì đừng nói Nhu Nhu .”

Tim tôi chợt thắt lại, vội vàng kéo tay áo con gái lên, quả nhiên sưng đỏ mảng, có chỗ bị cào rách vô số lần, chảy mủ.

Tôi tức đến nỗi chỉ thẳng vào mũi hắn mắng: “Cậu chăm sóc Tiêu Tiêu kiểu gì thế! Cậu không Tiêu Tiêu dị ứng lông chó à?!”

Tạ Chi Chiêu nghe liền kéo con gái qua: “Tiêu Tiêu, em nói đi! Em dị ứng lông chó chỗ nào?! Sao em có thể nói dối dì ?”

lại quay sang nói tôi: “Dì ơi, dì không đâu, Tiêu Tiêu bình thường thích batnat Nhu Nhu lắm!”

“Lúc dì không có ở đây, nó toàn bắt Nhu Nhu cái cái kia, thậm chí giả bệnh bắt Nhu Nhu chăm sóc cả đêm…”

“Cô nhiều , chẳng phải là vì ghen tị vì con đối tốt Nhu Nhu sao?”

nên triệu chứng trên người cô , căn bản là do cô tự mình ngụy tạo.”

Nghe tôi chỉ thấy buồn cười.

Con gái tôi mang thai mười tháng sinh ra, tôi không cậu sao?

Tôi định đưa con gái đến bệnh viện thì bị Cố Diệp chặn đường: “Dì ơi, từ nhỏ dì coi con con đẻ, chẳng lẽ dì không tin con sao?”

“Ngược lại là Tiêu Tiêu, cô thật sự hết thuốc chữa rồi!”

Tùy chỉnh
Danh sách chương