Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

2.

Các Hotsearch ngày càng nóng.

Nhưng chịu đả kích lớn vẫn là fan hâm m/ộ:

thường thấy anh ấy tới mắt cá chân không lộ, áo sơ mi gài tới nút cao , cứ tưởng anh ấy là trai nhà lành…ai có ngờ”

“Là ? Ai đó nói tôi không phải sự thật đi.”

“Đây là chi? Cơ bụng Chu à? bé sờ chung với được không?”

“Em cũng được nhìn thấy body mlem mlem .”

“Các chị em ơi, ai có ảnh full HD rồi tui xin ké được không?”

“Woaaa, đúng là tinh hoa hội tụ phụ nữ rất yêu. Ai có ảnh HD ké ~~”

“Tôi qua đường. hỏi thường phong cách anh như thế nào? Nay choáy quá đuyyy.”

luận có nhiều trả lời và nhiều lượt ấn vào xem , tôi ấn vào xem tí nữa thì mỏi cả mắt với cấu trúc : “Anh ấy không

Nhìn sơ qua cũng fan hâm m/ộ có lẽ mất ăn mất ngủ mấy ngày liền coi.

phần tôi thì sốc cũng chẳng kém cạnh.

Tôi lướt xem những cmt thấy học tag nhau mà bàng hoàng, nhưng gh/ê g/ớm hơn là hâm m/ộ giúp tôi triệt tiêu những bàng hoàng đó. Trước khi tôi kịp tĩnh thì điện thoại bỗng thông báo có ‘tin nhắn’ đến.

Là Mạnh Yên, tôi, ấy gửi ảnh chụp màn hình.

Mạnh Yên: “Chu Mạt, đừng nói với tớ là đấy nhé?”

Tấm chụp màn hình ấy là nguyên cuộc trò , không lý do gì để chối bỏ nên thôi đành thừa nhận : “It’s me!” (Ừa là tui, là tui đó)

ấy gửi loạt những meme im lặng, tụi nó kéo nhau tràn vào màn hình tôi lúc. Song ấy cũng đặt hỏi rất chân thành: “ thế nào mà nhảy nhót trước mặt Chu ?”

Thành thật thì …tôi cũng là tại ?

Tôi gái với chiếc nhan sắc thường thì mà có đấu nổi với cư dân cả nước?

dù trước mắt dân cư mạng là tên tôi…MOMO.

Sợ ấy bị khó, tôi cũng không nhịn được mà hỏi: “Phiền nhiều lắm không?”

tôi đáp:”Bên tớ thì chả có vấn đề gì đâu nhưng mà dù cũng không phải tớ nên phải sáng tỏ vấn đề với bên Chu. Như mới không phiền toái.”

Tôi mím môi, vẫn đang cố gắng chấp nhận sự thật rằng “Nam Bồ T/át tôi là Chu”

tôi bắt đầu hóng hớt đủ : “ Chu…có gì đúng không?”

Tôi đáp trả : “Anh ấy chính là vị HẢI VƯƠNG mà tớ hay nhắc đấy.”

tôi sốc đến mức đ/ập vỡ bàn luôn: “Hóa ra là con cá mà anh ta !

“…”

Tôi cảm thấy xảy ra trong tưởng tượng bản thôi.

Ảo quá đi!

Tôi và Chu vốn là hai hoàn toàn xa lạ thì lấy đâu ra quen để xảy ra mấy vấn đề đó chứ.

Anh ấy không tôi và tất nhiên chính tôi cũng .

Hay có nói, tôi cũng anh ấy nhưng với cương vị là ngôi lớn chứ ai có thêm kì quái đâu.

Thêm vào đó, chúng tôi chẳng liên hệ với nhau.

Tại ” tôi? Bên cạnh anh ấy thiếu gì mỹ nữ?

Tôi phủ nhận xong mọi thì điện thoại “ting”. Ôi, mấy tin nhắn phiền tôi lúc quá đi mà.

tin nhắn mới, từ vị nhân vật chính trong sự việc vừa rồi, anh ấy trả lời tôi.

Chu: “ lần sau để tôi mặc ít quần áo nhé.”

“.…” Anh trai ơi là anh trai, có chắc là mình đang đi không

Tùy chỉnh
Danh sách chương