Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/VwhsbeRll

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7 - Hết

Là chị cả của tôi.

Chị cả từ từ tiến về bố mẹ tôi, quá chú tâm vào cuộc trò chuyện nên không nhận ra tiếng bước chân sau.

Dưới chân chị là máu, mỗi bước đều để lại một dấu chân đỏ tươi.

không còn trên và trên người, cả cơ thể trông lùng nhùng, có lớp thịt đỏ tươi và những mạch m.á.u nhỏ li ti lộ ra mới người ta chị từng là một “con người”.

Chị cả cúi , chen vào giữa bố mẹ tôi, hỏi một câu: “Sao hai người lại thất hứa?”

Mẹ tôi còn chưa kịp phản ứng bố đã hét lên một tiếng và định chạy trốn.

Mẹ tôi lúc này mới nhận ra, người là con gái cả của .

Nhưng vẫn sợ hãi đến mức ngã bệt xuống đất, không ngừng lùi lại sau.

“Con cả, m-mẹ, chúng ta… không lừa con .”

Bố tôi ấp úng định nói, nhưng chị cả quay lại hỏi : “Bố có bị lột đau đến thế nào không?”

Bố tôi không nói .

Chị cả nói tiếp:

“Bố có nỗi đau bị lột không? Lưỡi d.a.o lạnh lẽo đ.â.m vào thịt, rạch nát , con nhìn xuống còn nhìn thấy những mạch m.á.u đang đập thình thịch

“Con thấy bố rửa tấm của con báu vật, tấm chắc vẫn còn ấm nhỉ? Nhưng con vẫn chưa c.h.ế.t hẳn, bố thậm chí còn không thèm liếc nhìn con lấy một lần.

“Bố còn hứa với con, bố nói… con c.h.ế.t , không động đến các em.

“Bố lừa con!”

Chị cả nói xong nổi giận, đưa tay bóp cổ bố tôi, móng tay chị trở nên rất dài và sắc nhọn, dễ dàng tạo ra một vết máu.

Bố tôi không thể thoát ra, hai tay vung vẩy không ngừng, mặt đỏ bừng nghẹt thở, tròng mắt dần lồi ra, miệng há hốc, lưỡi thè ra, dưới cũng chảy ra phân và nước tiểu.

Một lúc sau không còn động đậy nữa.

Trong còn lại sự tĩnh lặng c.h.ế.t chóc và mùi hôi thối của vệ sinh.

Mẹ tôi bị cảnh tượng này dọa ngây dại, sau quay sang chị cả nói: “Con cả, con tha thứ mẹ , mẹ mang nặng đẻ đau sinh con ra không dễ dàng !”

tiếp tục nói: “Nếu con g.i.ế.c mẹ, kiếp này con xuống địa ngục, con làm vậy là trái với luân thường đạo lý, mất hết lương tâm!”

Chị cả bật cười, tiếng cười mỉa mai và đau khổ vang vọng khắp căn phòng.

Mẹ tôi bị chị cả ném mạnh xuống đất, co giật vài cái, cũng nhanh chóng tắt thở.

Chị cả nhìn về tôi và Tôn Vi, định bỏ .

Tôi chạy xộc vào.

“Chị cả, em nhớ chị!”

Chị cả không quay lại: “Em gái, em sống tốt hơn chị.”

Tôi hét lên với chị cả: “Chị ơi, chị có thực sự mẹ nói không…”

“Luân thường đạo lý , xuống địa ngục , chị đã không còn kiếp sau .”

Chị cả biến mất.

 14

Sau này, trong còn lại một mình tôi.

Anh trai sau khỏi bệnh đã bị bắt tội buôn người, phần đời còn lại ngồi tù.

mối Lâm không là nhân vật cốt cán của đường dây buôn người, còn phạm tội nghiêm trọng giam giữ người trái phép, cố ý gây thương tích dẫn đến c.h.ế.t người.

Nhưng cảnh sát đến , ta đã c.h.ế.t được hơn một tháng, cổ ngửa ra sau, cả người nằm nghiêng vẹo trên đất.

Kết quả pháp y thấy ta bị đánh vỡ xương trước, mới bị bóp cổ chết.

Nhưng ngày anh tôi kết hôn, tôi vẫn còn gặp ta.

Những người phụ nữ trong căn trắng cũng đã được giải cứu, là những người phụ nữ bị buôn bán, đã sinh con, hoặc không thể sinh con bị nhốt vào căn trắng để tiếp tục phát huy giá trị còn lại.

Số phận nối dõi tông đường đã hoàn thành hay chưa đều chịu đựng những hình phạt ở địa ngục trần gian.

Tôn Vi đã nói với tôi ra : “Em gái, em hành thật giỏi, rời khỏi nơi này.”

Tôi hỏi: “Vậy còn chị sao?”

“Chị mãi mãi bảo vệ em, giống chị cả.”

 15

Tôi tên là Tôn Vi, là cô gái duy nhất trong được hết cấp ba.

nội tôi là một tú tài già trong , bố tôi cũng đọc rất nhiều sách, vậy luôn áp dụng những khuôn phép cũ rích lên tôi.

nói với tôi: “Con hành, đến các thành phố lớn.”

Thế nhưng tôi lại không là đúng, tôi nghĩ bố tôi đang nói quá lên, trong cũng có nhiều người sống tốt , thành phố lớn hay ho? Sống yên ổn trong chẳng tốt hơn sao?

Cuối cùng, sau một cuộc cãi vã gay gắt, bố tôi đã nói với tôi một câu cuối cùng: Nếu con muốn sống yên ổn, con chấp nhận cái giá của sự lựa chọn.

Lúc tôi không , nhưng tôi đã gặp Trần Tùng.

Con trai út Trần ở bên, ấy trông thật thà, chất phác, một lòng một dạ với tôi.

ấy luôn mang tôi một viên kẹo, tôi thấy viên kẹo này ngọt ngào con người ấy vậy.

Tôi quyết định kiếp này ấy.

Chúng tôi lén lút qua lại, có thai.

Nhưng ấy lại nói với tôi: “Anh không thể cưới em, mẹ anh muốn anh cưới em .”

Tôi tranh cãi, anh em lấy nhau là trái với luân thường đạo lý, anh không sao?

ấy nói: “Em không à, anh đã chơi chán em , nói chúng ta trái với luân thường đạo lý? Vậy Tam cương ngũ thường của bọn người đọc sách các người đâu ? Bố em em chưa cưới có thai có tức c.h.ế.t không?”

Tôi nhất thời nghĩ không thông, treo cổ tự tử trên cây trong núi sâu.

Bố tôi sau tin tôi chết, nhất thời không chấp nhận được nỗi đau người bạc tiễn kẻ xanh, đã ra ngay trong đêm .

Người tự tử không thể thai, tôi bị mắc kẹt dưới gốc cây này, không ngừng sám hối.

Có lẽ trời có lòng từ bi.

Tôi thấy một cô gái tết b.í.m tóc màu đen đến trước mặt tôi.

Cô ấy nói với tôi: “Tôi thay chị báo thù.”

Cô ấy mặc một chiếc áo đỏ, trong mắt chất chứa nỗi buồn giống hệt tôi.

Cô ấy nói đã tôi từ lâu, có thể trở thành con một trong cái nghèo nàn, lạc hậu này là điều người khác không thể nào mơ ước.

Cô ấy cũng rất không tại sao tôi lại không chịu hành tử tế.

Tôi không nói , tôi cũng không thể nổi làm sao tôi lại đưa ra những quyết định sai lầm nhất trong những lựa chọn hết lần này đến lần khác.

Cô ấy lại nói với tôi rằng, cô ấy có một chị gái và một em gái, cô em gái rất ngoan ngoãn và chuyện, cô ấy muốn cùng chị gái bảo vệ cô em gái nhỏ.

Tôi không có anh chị em, nhưng cũng có thể được cảm giác của cô ấy.

Cuối cùng, cô ấy nói, em gái cô ấy đang gặp nguy hiểm, cô ấy có thể thay tôi báo thù, cần mượn cơ thể tôi.

Tôi bất lực gật .

Lúc này tôi lại nhớ đến lời bố tôi.

nói đúng.

Phụ nữ độc lập trời đất đều rộng mở.

là tôi đã tỉnh ngộ quá muộn.

(Hết)

Tùy chỉnh
Danh sách chương