VĂN ÁN
Trong buổi lễ khai giảng đại học, tôi được chọn làm đại diện tân sinh viên xuất sắc lên phát biểu.
Mẹ tôi bất ngờ lao lên sân khấu, giật lấy micro của tôi, trước mặt toàn thể thầy cô và sinh viên mà khóc lóc kêu than:
“Hiệu trưởng, xin hãy hủy tư cách phát biểu của con gái tôi! Nó không xứng đâu!”
“Nó sống buông thả, còn trẻ mà đã có thai, vừa ph /á thai xong, người còn yếu lắm!”
Đọc full tại page góc nhỏ của tuệ lâm
Trong chớp mắt, tôi trở thành trò cười cho cả trường.
Bạn trai xa lánh, bạn bè quay lưng lại.
Tôi bị dồn đến sân thượng, mẹ tôi vẫn ở dưới khóc gọi:
“Mẹ làm tất cả là vì con, con sức khỏe không tốt, mẹ thương con, sợ con đứng lâu mệt!”
Tôi gi /eo m /ình xuống.
Khi mở mắt ra, tôi đã trở về ngày trước buổi lễ khai giảng.
Mẹ mang tới một bát canh a /n th /ần, tôi mỉm cười uống hết.
Rồi tôi lén thay thuốc tránh thai của bà thành vitamin.
Lần này, tôi sẽ để bà nếm thử mùi vị thân bại danh liệt.