Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3fuluph5xE
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
QUAY LẠI CHƯƠNG 1 :
Chị đã bị ép nghỉ học năm 14 tuổi, đi làm xa, chúng tôi xa nhau năm năm nay.
“Xin hỏi cô tìm ai?” – chị lúng túng lau tay.
Tôi bước nhanh tới, ngồi xổm mặt, ôm chặt chị khóc: “Chị, là em .”
Chị gầy thảm, chạm vào thấy xương.
Chị nâng mặt tôi, đôi khô héo bỗng sáng lên: “Em , em chị trở về rồi.”
Chị nhìn tôi đầu chân, nở nụ : “Em chị thật xinh, như minh tinh vậy. Em sống tốt, chị mừng lắm.”
đàn ông gầy còm, xấu xí trong nhà bước , ngậm điếu thuốc, ánh dâm dê.
“Ồ, ta có em vợ xinh đẹp này, ha ha.”
nhe răng vàng khè : “Lại nào, em vợ, vào nhà ngồi chơi.”
nói muốn kéo tôi.
“Đừng động vào em tôi!” – chị chắn mặt, vệ tôi phía sau.
“ dám quản chồng mày hả, ông đánh chết mày bây giờ.”
“Chị tôi đang mang thai, dám đánh à? Có đàn ông không hả!” – tôi gào lên.
liếc cửa, rồi tiến lại gần, ánh dán chặt người tôi.
Chị lập tức nhận , hét lớn, hất chậu nước vào người : “Điềm Điềm, chạy mau!”
“Xem ai dám động vào em tôi!” – trai nghe tiếng xông vào, đấm thẳng vào mặt , rồi đá thêm cú thật mạnh.
đàn ông ngã lăn, run rẩy xin tha: “Không dám nữa, tôi không dám nữa.”
Có thể tưởng tượng chị tôi bình thường sống nào.
“Chị, chị ly hôn đi, theo em về Quảng Châu.”
“Nó không thể đi, nó là vợ tôi bỏ 8 vạn mua về.” – trợn quát.
Chị vuốt má tôi, nước lã chã, vẫn mỉm : “Em , là số phận của chị. Em có phúc chị, nhất định học giỏi, đỗ đại học.”
“Chị, để em vay 8 vạn trả , chị đi với em.”
“Ngốc ạ.” – chị xoa bụng, khẽ nói: “Chị mong mình sau này giống em.”
Dù tôi khuyên nào, chị vẫn không chịu đi.
cảnh cáo , nếu dám động vào chị, năm sau trở lại sẽ đánh gãy chân .
bị khí của ép gật đầu lia lịa.
Cửa hàng cha tôi không thể bỏ quá lâu, mai nhà về Quảng Châu.
khi đi, tôi rút hết tiền tiêu vặt mấy năm, vạn, lén đưa cho chị, mong chị có thể sống dễ thở chút.
9
năm , tôi không dám lơi lỏng khắc, điên cuồng học tập.
Cha mẹ làm ăn ngày càng lớn, để đảm nguồn hàng và chất lượng.
Cha tự xây dựng may, dựa lưng vào chợ vải lớn nhất nước, chọn vải, gia bán đều có lợi tuyệt đối.
Trong năm, hai lần mở rộng, mấy chục nhân thành ty ngàn người, tiêu thụ trong nước xuất khẩu.
Mẹ thường khuyên tôi nên thoải mái chút, nhà tiền đã đủ để tôi và trai tiêu đời, họ không đòi hỏi thành tích của tôi, mong tôi hạnh phúc.
ngày thi đại học, nhà mẹ ruột lại tìm , mẹ vốn giấu tôi, nhưng cuối tuần tôi chơi thì chạm mặt.
Thấy tôi, bà ta sáng rực, đẩy tới mặt thằng trai ăn mặc lòe loẹt.
“Nhị , mau gọi chị đi, là chị hai Chiêu Đệ của .”
“Chiêu Đệ, nhà mày mở lớn này, sao nỡ để em trai mày đi làm nhân dây chuyền.”
“ không mau cho Nhị làm giám đốc đi.”
Tôi khoanh tay nhìn bà ta: “Bà cũng biết là của nhà họ Trương, họ Vương thì liên quan gì? Giám đốc? Nó tốt nghiệp hai chưa?”
Mẹ ruột liên tục gật: “Tốt nghiệp rồi, năm nay xong hai. Giờ lên Quảng Châu làm thuê, vô nhà mày, đó chính là duyên phận với chị nó.”
Lờ đi gương mặt nịnh nọt ấy, tôi quay sang mẹ nuôi: “Mẹ, phòng nhân sự nhà mình chắc sa thải thôi.”
“Chưa đủ 16 tuổi mà nhận vào là phạm pháp đấy.”
“Ừ, mẹ sẽ gọi Tiểu Lưu bàn lại.” – mẹ gật đầu.
Mẹ ruột lập tức đổi mặt: “ ranh vô lương tâm, tao biết mà.”
“Nếu hôm nay chúng mày không sắp xếp cho Nhị , tao sẽ làm loạn.”
“Tao khiến mày không học được , cũng làm hỏng kỳ thi đại học của mày.”
Mẹ chau mày định nói, tôi chặn lại.
“Được thôi, bà cứ làm loạn đi, tôi xem bà có bản lĩnh ấy không.”
Mẹ lo lắng: “Điềm Điềm, đừng chấp bà ta, tương lai của quan trọng .”
Thấy bà ta đắc ý, tôi ghé tai nói nhỏ với mẹ, mẹ nghe xong thì vui mừng ôm lấy tôi.
Mẹ ruột cũng thật nhanh tay, hôm sau đã treo băng rôn, phát truyền đơn, hô loa cửa .
nhân đều là người của nhà tôi, chẳng ai quan tâm, nhận tờ rơi xong thì ném luôn, làm bà ta tức điên, nhặt lại từng tờ.
Không biết bằng cách nào bà ta dò được trường tôi.
Đúng ngày thi đại học, bà ta ngồi chờ cổng.
thấy tôi, bà ta nhe răng hiểm độc.
Tôi vẫy tay chào, lẫn vào đám đông đi mất.