Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
3
nhà, tôi ngồi đờ trên ghế sofa, lật xem từng đăng trên trang cá nhân của Phó Dao.
ta rất thích trả lời mấy câu hỏi trên mạng.
Thường hay mở bằng một câu “Cảm ơn mời trả lời.”
【Người kết hôn sớm, giờ sống thế nào ?】
【Cảm ơn mời.】
【Bản thân tôi xuất thân từ gia đình có điều kiện, cũng tạm xem là trên trung lưu. mươi đời từng từ chối rất nhiều chàng trai, có vài người thực sự rất xuất sắc.
Tôi và chồng cũ quen nhau nước ngoài, anh ấy tái hôn còn tôi là lần , điều kiện của anh ấy vượt trội hơn tôi, gia đình anh cũng rất hài lòng tôi, cho rằng tôi sạch sẽ, thuần khiết, nên tôi mới bằng lòng nghỉ học để sinh cho anh ấy.
Ly hôn xong tôi vẫn sống tốt. Một cuộc hôn nhân giúp tôi nhìn rõ người.
Chồng cũ lòng giấu một công chúa, còn tôi thì có một chàng hiệp sĩ trung thành với chính . Không ai chúng tôi là kẻ thua cuộc.】
Chàng hiệp sĩ trung thành với ta…
Tôi cười nhạt, kéo tiếp xuống dưới.
【Nếu thời gian quay ngược lại, bạn quay nào?】
【Cảm ơn mời.】
【Chắc là anh ấy tỏ tình với tôi hồi cấp . Nếu cho tôi thêm một cơ hội, nhất định tôi sẽ đồng ý.
Tôi nước ngoài , nước cũng gần tháng .
Hôm anh ấy đi công tác , chúng tôi gặp nhau sân bay. Anh ấy giúp tôi tìm nhà, tìm trường học cho .
Ngay cả khi tôi nhập viện, anh ấy cũng chăm sóc, còn thay tôi đưa đón đi học.
Tháng tôi xuất viện, đi chùa, anh ấy không lời cùng tôi Nam Cao Phong.
Hôm trời mưa, đường núi trơn trượt, nhưng tôi lại thấy vô cùng yên tâm.】
Hàng loạt chi tiết như đèn kéo quân chạy qua tôi, từng mảnh từng mảnh đều khớp với nhau một cách hoàn hảo.
Tôi ôm ngực, cơn đau râm ran như chảy ra từ từng khe xương sườn.
Tháng chỉ có một ngày mưa — chính là hôm tôi lái xe của thầy hướng dẫn đi lấy tài liệu, bị tông từ phía sau.
Tài xế rất hung dữ, xuống xe đập cửa kính xe tôi ầm ầm.
Tôi vội vàng gọi cho Tạ Thanh Việt, nhưng chỉ nhận lại từng hồi âm bận kéo dài.
Lúc cảnh sát giao thông tới thì mưa càng lúc càng lớn, mức dù có che ô cũng không trụ nổi.
Tôi đứng lề đường, ướt sũng, lạnh mức răng va vào nhau lập cập.
Cuối cùng anh ấy cũng nghe máy, giọng đè xuống rất nhỏ, bảo đang bận, lát nữa sẽ gọi lại.
Lúc tôi còn nghe thấy tiếng chuông chùa mơ hồ vang lên, cứ ngỡ là ảo giác do quá căng thẳng.
Khi tôi đứng mưa, lo sợ và run rẩy, thì anh lại đang thành kính quỳ Phật, chỉ để cầu cho bạch nguyệt quang của bình an, khỏe mạnh.
trả lời mới nhất của ta là:
【Bạn có tin vào việc “gương vỡ lại lành” không?】
【Cảm ơn mời.】
【Tôi đang cố gắng đây… Anh ấy hiện tại trách nhiệm người hiện tại.
Nên tôi không nghĩ là người thứ . Một người đàn ông người phụ nữ, thì người sau mới là kẻ thứ .
tôi thì rõ ràng là người . Tôi cảm nhận tình của anh ấy vẫn luôn tôi.
Tụi tôi ăn tối xong, anh ấy gọi tài xế đưa tôi , xe vẫn là mùi hoa nhài tôi thích nhất.
Anh ấy uống hơi nhiều, nhìn tôi : A chỉ có thể là A, còn thì có thể là bất kỳ ai.
Tôi giả vờ không hiểu, tôi biết chính là A.
Tôi định mua chai rượu, ngồi chuyện thâu đêm với anh ấy, chỉ để trò chuyện thật sự thôi.
Bạn bè cấp tụi tôi đều biết, người hiện tại của anh ấy lười ham ăn, chỉ mong anh ấy nuôi cả đời.
So với một người phụ nữ như thế, tôi tự tin một chút thì có gì sai?
Biết đâu chuyện một lúc, anh ấy sẽ buông bỏ trách nhiệm chọn tình đích thực.】
Có lẽ đăng gây hiệu ứng lớn, nên này cũng kéo theo hàng loạt bình luận.
【Thật báo công an quá, cảm giác bất lực tay không thể thò vào màn hình.】
【 là ai vậy trời! Cứu lấy đi! Cứu lấy tuyến sữa của tôi đi!】
【 chị mở cửa sau này truyền máu tự tin ! Mau tìm ra cho tôi! Tôi hét vào mặt cậu ấy!】
【Cả cái người xui xẻo bị giật mất vị trí cũng phải thông báo!】
【Kiếp chuyên đào mộ à? Kiếp này đào luôn công việc lẫn tình người khác?】
【Cứ đọc mấy như này là tôi lại bán hết vàng quỹ tư gom tiền đi đánh ghen.】
…
Thật không may.
Người xui xẻo là tôi.
… cũng là tôi.
Tôi nhận ra một cách rõ ràng.
Không phải Tạ Thanh Việt đột nhiên hết tôi.
là anh ấy chưa từng tôi.
lòng anh luôn có một người thời niên thiếu anh không thể có .
Còn tôi, thì luôn bị đặt lên bàn cân để so với một cái bóng mơ hồ.