Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9AFiTBtlQW
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Thêm vào đó ta còn ra mưu cho huynh ấy, trực tiếp đè bẹp đám nhóc gây bên ngoài. Tiểu biểu ca xem ta như quân sư quạt mo, theo mọi kế sách.
Vì , ngày thứ ba ta đã thuận lợi nhờ huynh ấy dẫn đường tìm được thần Diệp Quy Nông, người trong tương lai sẽ nổi khắp kinh thành nhưng hiện giờ sa sút.
Diệp Quy Nông vốn là một ngục tốt, trong ngục học được thuật dược từ một nhân, nhưng không có tài năng, không có sư thừa nên không thể thi cử, có thể làm một lang phiêu bạt.
Ta giúp đỡ ông ấy lần trong lúc khó khăn, ông ấy không còn xem ta như đứa trẻ bình thường nữa, cũng đồng ý cho ta dược hoàn độc nhất vô nhị của mình.
Ta quỳ lạy tạ ơn, xin ngoại tổ phái người lập tức mang thuốc cùng với lời nhắn của ta gửi về cho cha bệnh nặng.
Cha ta nhớ lại chuyện quá khứ, lại không thích Triều Sách nên cắt đứt quan hệ, lập tức hồi âm nói ta làm , cha ủng hộ.
Nhưng khi yêu ai yêu cả đường đi đã hết, những ủng hộ cha từng dành cho Triều Sách cũng hoàn toàn không còn.
8
Còn ta ở Lâm An thì sống tự tại.
Từ khi ta tinh mắt nhận ra người tài, tiếng của Diệp thần lúc lớn, ông ấy xem ta như bạn vong niên.
Tiếp việc mua sắm theo năm, ta lại bỏ tiền ra ủng hộ ông ấy mở rộng quán, cộng thêm việc cuối năm dự trữ thuốc men chọn địa điểm theo ý kiến của ta, ổn định tránh được lần nguy hiểm.
Qua lại như , nghĩa của ta trong giới dược cũng có được một chỗ đứng, mỗi năm có phần chia lãi từ tiền trang đặn chắc chắn, ngân phiếu xếp thành từng chồng. Trông đẹp mắt.
Quả nhiên, có tiền rồi, khí thế và tâm trạng tươi tắn hơn.
Tiểu biểu ca học hành không ra , nhưng huynh ấy đá-nh nhau không tệ.
Hôm nay ta tình cờ thấy một tiểu nãi bao thanh tú bị mấy tên công tử chơi bắt nạt ở ngoài phố.
Ta hất cằm: "Nhị ca, đi đá-nh mấy tên đó đi."
Nhị ca liếc nhìn: "Không đi. Đó là Đại nhi tử Tuần phủ, con sên Thích sử, à, còn có thằng khóc nhè hay cắn người Tri châu, ta đi thì chắc chắn cha ta sẽ đá-nh ta, cho dù muội cầu xin cũng sẽ đá-nh.”
"Nhị ca, nhất định đi. ta đi."
Nhị ca lại nhìn tiểu nãi bao mặc bình thường bị vây chính giữa.
Mấy người hầu đứng từ xa, có hắn bị vây đá-nh trên mặt đất.
"Đúng là đi , ba đá-nh một, bắt nạt người ta như là không được."
Trong lúc ba tên công tử chơi vừa nhảy nhót vừa khóc vừa chửi Nhị ca chế-t, ta tiến ngồi xổm xuống, đưa khăn tay cho tiểu nãi bao, rồi dịu dàng : "Tiểu đệ đệ, đệ không sao chứ."
Tiểu nãi bao vốn còn chu môi giả vờ mạnh mẽ, ta liền òa khóc.
Ta kiên quyết đưa tiểu nãi bao về .
Nhị cữu vốn nổi giận đùng đùng, nhìn thấy ta cố nén lại, biểu cảm nhìn tiểu nãi bao có chút phức tạp. Ông ấy thu liễm tinh thần bảo người đưa tiểu nãi bao xuống rửa mặt.
"Con có hắn là ai không?"
Đương nhiên ta , tiểu nãi bao này là một vị Tiểu Hoàng tử không nổi bật, mẫu của hắn xuất thân bình thường, lại không hòa thuận với mẫu của Đại Hoàng tử nổi là Hoàng quý .
Tiểu nãi bao này trong cung thường xuyên bệnh tật suýt mất mạng mấy lần, mẫu hắn khóc lóc cầu xin Thiên tử, cho hắn về Lâm An thuốc ở mẫu tộc, thực ra là để tránh nạn.
Nhưng phượng hoàng rụng lông không bằng gà, ai chẳng nịnh bợ người dưới trướng Hoàng quý , mấy tên tiểu công tử này chính là dưới ngầm đồng ý của người lớn, lấy nghĩa "vẫn còn là trẻ con không hiểu chuyện", tìm mọi cách gây .
Nhưng họ không , trong tương lai tiểu nãi bao này đứng dưới một người.
Mẫu của hắn tuy xuất thân bình thường, nhưng sinh được nhi tử.
Nhị Hoàng tử ca ca không thích nói chuyện kia của tiểu nãi bao mới là người Thiên tử yêu thương nhất, sau khi được phong làm Thái tử, tiểu nãi bao trực tiếp được hưởng lợi.
Kiếp trước chính là nhờ cha ta đứng đúng vị trí, trong thời khắc khẩn cấp bí mật giúp đỡ Nhị Hoàng tử, cuối cùng mới có cơ hội đề cử Triều Sách – kẻ ngồi giữa bên trèo . Kiếp này, lượt ta mua cổ phần trước.
Ta mua một lá bùa hộ thân.
9
Chẳng mấy chốc, tiểu nãi bao đã gia nhập đội ngũ của ta.
Gia tộc bên ngoại của hắn không mạnh, vốn đã vất vả bảo vệ Tiểu Hoàng tử, nên khi thấy giao hảo, họ tỏ ra lịch tiếp đãi, cũng thở phào nhẹ nhõm.
Ta nắm chắc thời cơ, từ nhỏ đã dạy hắn đạo lý có ơn tất báo.
"Gọi tỷ tỷ đi, hiện giờ tỷ tỷ chăm sóc ngươi, sau này lớn ngươi cũng chăm sóc tỷ tỷ tốt. Ví dụ như, bạc của tỷ tỷ, nếu người khác lấy, ngươi giúp đỡ đúng không?"
"Nhưng rõ ràng muội còn nhỏ hơn ta…"
"Ồ, không xem múa rối bóng nữa à —"
"Tỷ tỷ…"
Ta dẫn đứa chúng nó đi dạo khắp thành Lâm An.
Chỗ nào có đồ ngon, chỗ nào náo nhiệt, ta rành rọt, khiến Nhị ca ngạc nhiên không thôi.
Thỉnh thoảng cũng gặp rắc rối.
Ví dụ như mấy tên công tử giàu hay "tình cờ" gặp. Ban đầu chúng đá-nh không lại Nhị ca nên đứng xa chửi bới.
Thời gian trôi qua, dần dần mấy người không còn chửi bới nữa, rồi lại bắt đầu ấp úng : "Viên Tứ nương tử, nói nhiều như , có khát không? Ta một tiệm trà mới có Ngọc Lộ Đoàn rất ngon."
Người khác lại nói: "Bánh Mật Phù Tô Na Hoa cũng không tệ. Tứ nương tử có …"
Rồi lại gọi Nhị ca hơn ta nửa cái đầu: "Ừm… Nhị ca, hay là cùng đi không?"
Nhị ca của ta đá một cái: "Nhị ca chứ? Sợ rồi à? Giờ mới ta lợi hại, muộn rồi!"
"Nhị ca, sau này ta… còn có ta… lời huynh, cùng điểm tâm đi, ta mời khách."
Ta ngẩng đầu bước đi: "Không ."
Nhưng khi đi ngang qua, quả là thơm quá.
có tiểu nãi bao không nói , tối, lặng lẽ mang mấy món đó về.
Bàn đã bày đầy, hắn vẫn còn lấy thêm ra.
Ta cười: "Ta đâu có nhiều thế."
" thì cái nàng thích." Hắn nói, "Hôm nay khi họ nhắc Ngọc Lộ Đoàn, nàng đã chớp mắt, rõ ràng là thích."
Quan sát kỹ .
Ta ngẩng đầu nhìn , lúc này mới phát hiện, thiếu niên trước mắt đã hơn ta nửa cái đầu. Tuổi mười sáu, đúng là lúc nồng nhiệt thuần khiết, trong mắt chẳng giấu được điều .
Ta cúi đầu xuống, đưa tay đẩy Ngọc Lộ Đoàn ra: "Nhưng quá ngọt. Ta đâu còn là trẻ con nữa. Không thích."
Tần Kỳ đột nhiên : "Không thích, có vì người trong thư không?"
Thư hắn nói là thư cha ta gửi cho ta.
10
Quan trường chìm nổi, sau khi cha khỏi bệnh được tiến cử vào kinh nhậm chức. Tháng nào ông ấy cũng gửi thư.
Ban đầu ông ấy nói, sau khi ta gặp chuyện, thứ tỷ đã về quỳ trước mặt ông ấy cầu xin tha thứ, nói mình không trông nom ta chu đáo.