Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

C2

3.

Xét đến chuyện trước, tôi nhiều lần nhấn mạnh với hệ thống rằng: tôi cần một nam chính để tiến hành chiến .

Dù sao thì, mà thích một tên bệnh kiều kè kè bên cạnh mình, đặc biệt là còn có sở thích ăn tro cốt chứ!

Không đời nào!

Kiên quyết không ! Mấy loại bệnh kiều này thì đọc trong tiểu thuyết cho vui thôi, hú một tiếng còn thấy “phê pha”. Chứ mà gặp ngoài đời thật, tôi báo an liền ấy chứ, còn !

“Ký chủ, đây là cơ hội cuối , cũng là duy nhất. Nếu thất bại, bạn sẽ không thể quay mình , xin hãy nghiêm túc với nhiệm vụ.”

Hệ thống sẽ nhắc nhở chủ ký thực hiện nhiệm vụ thời điểm thích hợp.

Tôi gật đầu, lập tức đồng ý:

cần đừng phải kiểu biến thái , yên tâm đi, tôi biết chừng mực.”

Dù sao ở ban đầu tôi… vẫn còn một người đang đợi tôi.

Trong lòng tôi lập tức xuất hiện suy nghĩ đó.

Vẫn còn người đang đợi tôi ư? Là vậy?

Tôi nghĩ mãi cũng không nhớ nổi, rốt cuộc là ?

Trong đầu dường hiện lên một bóng hình mờ nhạt, mơ hồ nhớ anh ấy từng thân mật gọi tên tôi.

Thôi kệ, nghĩ không thì đừng nghĩ .

4.

Lần này, mục tiêu Ngôn, người thừa kế một tập đoàn tài phiệt, còn tôi là thư ký anh ta.

Tôi cứ tưởng lần này hệ thống sẽ thực sự ghép cho tôi một nam chính .

nhưng…

Nhìn bó hoa hồng giả trước mặt, trong lòng tôi nổi lên dự cảm chẳng lành, lập tức gọi cho trợ lý Tiểu Trương Ngôn: “Anh ta à?”

“Á? Sao cô biết?” Tiểu Trương bên kia rõ ràng có chút hoảng hốt, “Không không không, cô không biết hết! Tôi chưa nói cả!”

Tôi nhìn thái độ lúng túng cậu ta, biết toát mồ hôi lạnh, quả nhiên cấp trên lẫn cấp dưới đều thiếu não nhau!

Tôi này một thời gian để Ngôn.

Mới tới không bao lâu, vừa hay gặp cảnh anh ta người ta chuốc thuốc, tôi liền xông “nhặt xác”.

Hai người bắt đầu có quan hệ từ đó.

Tôi hoàn toàn bê nguyên mô-típ cũ kỹ từ truyện ngôn tình: tổng tài bá đạo và cô thư ký nhỏ, áp dụng y chang, hiệu quả vô mạnh.

Ngôn lần này đúng là có vẻ hơn , nhưng… hình cũng không hẳn là .

Anh ta dễ hơn , điểm tăng vùn vụt.

Người thì tốt hơn, chủ động hơn, quan trọng là không có Bạch Nguyệt Quang phiền phức.

Tôi thậm chí còn đùa giỡn với một câu hỏi kinh điển: “Nếu em và mẹ anh rơi xuống nước, cứu một người, người còn chắc chắn sẽ chếc, anh sẽ cứu ?”

Anh ta trả lời cực kỳ nghiêm túc: anh sẽ cứu tôi, vì mẹ anh biết bơi, còn anh thì không, anh chọn chếc tôi.

Sau khi đưa giả thuyết đó, anh ta vội kéo tôi đi học bơi.

Miệng thì bảo: “Phòng ngừa bất trắc.”

Sợ tôi nói chơi mà hóa thật.

Mặc dù điểm chưa đầy, nhưng đây là lần thứ sáu anh ta tôi rồi.

Những lần trước, mỗi lần đều xảy sự cố…

Bao gồm: nhét nhẫn bánh kem nhưng vì quá hồi hộp nuốt luôn chiếc nhẫn; ngậm hoa hồng sân khấu thì gai đ.â.m rách miệng, cuối dị ứng phấn hoa phải nhập viện. Không hạn tình huống gặp nạn bất ngờ.

Mỗi lần đều gian nan vất vả, lần nào cũng tự rước họa thân, đúng là Ngôn làm .

Lần này anh ta rút kinh nghiệm, để tránh dị ứng, tất cả hoa hồng đều là giả.

Tôi muốn xem lần này anh giở trò , sẽ viện bằng cách nào.

Nhưng tôi không ngờ

Lý do anh ta nhập viện lần này… người đánh.

Và người đánh anh ta… chính là nam chính ở trước — .

5.

Tôi giả vờ không biết về kế hoạch lần này Ngôn, cố tỏ ngày mà đi theo anh ta.

Tùy chỉnh
Danh sách chương