Đêm kết thúc kỳ thi vào cấp ba, tôi đang bàn với chồng xem nên đưa cặp song sinh trai gái đi du lịch đâu đó để thư giãn.
Anh ta bỗng nhìn tôi với vẻ nghiêm túc:
“Ly hôn đi. Hai đứa con để tôi nuôi, tài sản chia đôi.”
Tôi như bị sét đánh, miệng há ra mà chẳng thốt nổi lời nào.
Cảm giác chua xót cuộn trào trong lồng ngực, nhanh chóng dâng lên mắt.
Lệ gần như sắp rơi thì con trai con gái tôi vừa đúng lúc trở về.
Hai đứa mặt không cảm xúc, dáng vẻ thản nhiên như thể đã biết trước mọi chuyện.
Con gái ngồi xuống cạnh tôi, lặng lẽ nắm lấy tay mẹ.
Con trai đứng chắn trước hai mẹ con, bình tĩnh nói với chồng tôi:
“Chúng con đồng ý ly hôn. Con và em gái sẽ ở với mẹ. Về tiền trợ cấp nuôi con, ba phải trả gấp đôi. Tài sản trong hôn nhân, mẹ con cần ba phần tư.”