Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1BEIl5JaQ9

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

8 - FULL

15

Tôi siết c.h.ặ.t tóc anh, hơi thở không thông.

“Hôm… hôm nay đến đây thôi…”

Tạ Nam Trầm quỳ một gối, chiếc quần tây cắt may vừa vặn phác họa hoàn hảo đường nét cơ bắp ưu việt của anh.

Anh ngẩng đầu, mắt tối tăm trầm mặc.

Yết hầu lăn động.

Bờ môi mỏng ướt át.

“Chẳng em bảo anh mặc đồ gợi , vẫn chưa kết thúc đâu, kiên trì thêm nữa.”

Anh nắm lấy cổ chân tôi, không tôi trốn thoát.

Cuối cùng, cả người tôi rã rời, khóe mắt thấm lệ.

Trong cơn mê màng.

Tôi thấy biểu hiện của anh có kỳ lạ, nhưng lại không nói rõ ra là lạ ở đâu.

đến khi sáng sớm thức dậy.

dòng suy nghĩ hỗn loạn cuối cùng cũng có đủ tinh lực để gỡ rối.

Tôi bỗng nhận ra, chỉ có Tạ Nam Trầm khi chưa mới có thể thân thuộc với cơ thể tôi đến mức ấy.

anh mới có thể dễ dàng khơi gợi ngọn lửa trong tôi vậy.

Tôi nhìn sang người bên cạnh vẫn còn đang ngủ say một cách lạ lùng.

Ghé sát , tôi khẽ gọi một tiếng “ông xã” bên tai anh.

Tạ Nam Trầm không mở mắt.

Nhưng theo phản xạ có điều kiện mà ôm tôi lòng.

Kế đó đặt một nụ lên trán tôi.

Chuỗi hành động mượt mà thực sự trông rất quen mắt.

Tôi nghiến răng, nhéo mạnh eo anh một cái.

Tạ Nam Trầm khẽ xuýt xoa, mắt nhắm mắt mở.

thế, bà xã?”

Quả nhiên là đã khôi phục rồi!

Tôi lạnh.

“Giả vờ vui lắm đúng không?”

Tạ Nam Trầm cũng không thèm diễn nữa, lười biếng nhướn mày.

“Em muốn chơi, anh tất nhiên phối hợp với em chứ.”

“Tối qua tình hầu hạ em không hài lòng ?”

Tôi có chột dạ.

Để ngăn anh lật lại nợ cũ, tôi đứng dậy xuống giường.

Trước khi ra cửa, tôi quay đầu mỉm với anh.

“Cha của em à, ra em thích tình của mình hơn.”

“Dù anh ấy cũng có nhiều chiêu trò hơn mà.”

Tạ Nam Trầm: “……”

16

Người biết Tạ Nam Trầm rất ít.

Trợ lý là một trong số đó.

Sau khi anh khôi phục , trợ lý quan sát biểu của anh.

“Tạ tổng, chuyện của phu có cần tra tiếp không ạ?”

Tạ Nam Trầm mặt không đổi sắc.

“Không cần nữa, tình của cô ấy chính là tôi.”

Tổng trợ: “……?”

May mà anh tăng gấp đôi tiền thưởng cuối năm.

Cũng coi cả nhà cùng vui.

Ngoại trừ Cố Dự và Chu Nam.

Tôi với tư cách là người hại đã không lựa chọn hòa giải.

Chu Nam tạm giam nửa tháng.

Trong cơn nản lòng thoái chí, cô đã lái xe đ/âm g/ãy một chân của Cố Dự.

Cố Dự cưỡng chế ra nước ngoài điều trị.

Có lẽ cả đời cũng không về nữa.

Cuộc sống hoàn toàn trở lại yên.

luận cũng đã biến từ lâu.

đến tận một năm sau.

Tạ Nam Trầm dỗ ngủ rồi giao bảo mẫu.

Anh lái xe đưa tôi đến một căn biệt thự ở lưng chừng núi.

Tầng thượng là phòng ngủ chế tác bằng thủy tinh điều chỉnh sáng thông minh.

Tầm mắt tôi rơi trên chiếc giường lớn mềm mại sạch sẽ đó.

“Đây lại là thú vui gì nữa đây?”

Sau khi sinh .

Tạ Nam Trầm vì muốn chứng minh mình mạnh hơn “ tình”, đã bày ra đủ loại chiêu trò ép tôi đổi ý.

Lúc tình nồng ý đậm, anh hỏi tôi: “Rốt cuộc ai tốt hơn?”

mắt tôi tán loạn, chỉ có thể ép mà dỗ dành anh.

Rõ ràng là cùng một người, vậy mà chẳng hiểu anh lại cố chấp đến mức đó.

Nhưng tối nay tôi đã hiểu rồi.

Anh nhấn công tắc.

Bốn phía trở trong suốt.

mắt tôi run rẩy.

Một biển hoa Thiên Hà Phồn Tinh đang khẽ đung đưa trong làn gió đêm mùa hạ.

tôi đang đắm mình trong đó.

“Vài ngày trước khi t.a.i n.ạ.n , anh đã chuẩn bất ngờ rồi, tiếc là đợi đến tận bây giờ.”

“Lời tỏ tình anh còn nợ em, giờ chắc vẫn chưa muộn chứ?”

Hốc mắt tôi hơi nóng lên.

“Thích em không nói sớm, lại cứ thích chơi trò thầm mến cơ đấy?”

Tạ Nam Trầm không nói gì.

Anh nghiêng đầu nhìn tôi, trong mắt hiếm khi lộ ra vẻ u oán.

“Cũng không biết là ai đã nói không muốn nảy sinh tình với đối tượng liên đâu nhỉ.”

Tôi: “……”

Trước khi gặp Tạ Nam Trầm lúc đó, mẹ tôi có bảo cậu thanh niên rất có thành ý, nói không chừng là thích đấy.

Tôi vừa kết thúc một đoạn tình kinh tởm nuốt ruồi, đương nhiên không còn kỳ vọng nào tình yêu.

“Yêu đương gì với đối tượng liên chứ, anh mà thích càng không thể kết với anh .”

Không ngờ, câu nói đó đã anh nghe thấy.

Tạ Nam Trầm mới thuận thế đưa ra các điều kiện, mới có cuộc của tôi ngày hôm nay.

tôi nhìn nhau, rồi cả hai đều không nhịn mà bật thành tiếng.

Duyên phận đúng là một điều kỳ diệu.

17

trăng sáng vằng vặc.

Gió thanh đưa tới hương hoa thoang thoảng.

Tôi tựa vai Tạ Nam Trầm, nghe anh khẽ nói:

“Thẩm Tinh, anh yêu em.”

“Tạ Nam Trầm, em cũng yêu anh.”

dòng luận đã lâu không gặp lại náo nhiệt một phen.

【Hãy để chúc mừng cặp đôi cũ nào!】

【Oa, hai người họ rốt cuộc cũng thực sự ở bên nhau rồi, là bất ngờ quá đi!】

【Tốt quá rồi, nam phụ giờ đã trở thành nam chính danh xứng với thực rồi nhé.】

công nhận là vợ chồng già rồi mà vẫn còn biết chơi trò lãng mạn đấy.】

【Tuy rằng hai người coi bọn tôi người ngoài, cứ đến lúc làm việc đại sự là lại đen màn hình, nhưng tôi vẫn chúc hai người mãi mãi hạnh phúc!】

Từng đóa pháo hoa nở rộ trước mắt.

Đó là lời chúc phúc của dòng luận.

dòng chữ trước mắt dần dần tan biến.

Tôi hướng về phía bầu trời vẫy vẫy tay một lời từ biệt.

Tạ Nam Trầm buồn hỏi: “Em làm gì thế?”

Tôi anh một cái.

“Chỉ là thấy, ngôi kia đẹp.”

Anh bế bổng tôi lên, đi về phía căn phòng.

“Vậy lần sau lại tới xem, giờ nghỉ ngơi rồi.”

Tốt nhất là anh “nghỉ ngơi” sự ấy!

……

Trời đã mờ mờ sáng.

Tôi c.ắ.n mạnh vai anh một cái.

“Biết dừng đúng lúc đi, không hả!”

Tạ Nam Trầm thấp một tiếng, giọng khàn đặc.

đã xem xong rồi, sẵn tiện xem minh luôn đi.”

Tôi: “……”

Biết ngay là không tin anh mà!

(TOÀN VĂN HOÀN)

Tùy chỉnh
Danh sách chương