Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
[FULL] Sau Khi Nhớ, Kim Tìm Đến Tận Nơi
Tác giả: Kiên cường ngọt ngào
Edit: Thiên Sơn Bắp Cải
‿︵ ✩₊˚.⋆☾⋆⁺₊✧ ︵‿
Tôi là nữ tinh độc ác bị giới giải chửi bới, sau khi gặp tai nạn hơi thì nhớ, dân mạng vỗ tay hả hê.
Sau khi tham gia chương trình tạp kỹ tẩy trắng, mạng xem livestream màn hình điện thoại của tôi, người có tên “kim ” gửi tin nhắn đến:
[Tôi nhắn tin thì mới trả lời một tin? Sau này tôi hôn cái, không né một cái nào.]
Mặc dù không nhớ người đó là , tôi vẫn thẳng thừng nói móc :
[Hay có khi nào, anh căn bản không hôn nổi tôi không?]
Sau đó, “kim ” lộ diện, mạng chấn động.
Hotsearch trực tiếp tê liệt…
# Nữ tinh bị ghét nhất giới giải hóa ra có kim là tổng tài Thần Tây Thẩm Trạc Trì #
# Hôm nay Tiểu Thẩm tổng đã hôn Tinh chưa #
1
Con đường làng gồ ghề không bằng phẳng, người trên đã ngủ say.
[Tiểu hoa đỉnh lưu Tinh diễn xuất thần sầu đạt giải thưởng lớn, tương lai vô cùng hứa hẹn!]
Tôi thầm đọc tin tức về mình.
Rõ ràng là bài đăng trên Weibo khen ngợi nhan sắc và diễn xuất thần sầu của tôi, ảnh họa là ảnh tôi lấn át nữ tinh khác, bên dưới là luận chỉ .
[ Tinh? Diễn xuất và nhân cách trái ngược nhau, đừng có đẩy bài nữa, xui xẻo lắm.]
[Người này và ảnh đế Phó Ứng Ngôn xào CP, kết quả vài ngày sau Phó Ứng Ngôn khai người yêu, bị vả mặt bốp bốp luôn.]
[Chèn ép người mới, cướp tài nguyên, tránh xa thì hơn…]
Cuộn xuống cuối phần luận, là lời chửi bới.
Sau khi nhớ, tôi chỉ nhớ mơ hồ mình là diễn viên.
Ban đầu tôi muốn tìm hiểu xem mình là người như thế nào thông qua tin trên mạng, chưa kịp thì đã bị đẩy lên chương trình tạp kỹ xóa đói giảm nghèo này.
Lời của quản lý vẫn văng vẳng bên tai:
“ nhớ không thành vấn đề, đừng làm chậm trễ việc là .”
“ phải nhớ, cho lên chương trình này là để tẩy trắng, dù có phải giả vờ thì phải giả vờ cho chị!”
Về sau tôi mới biết chương trình này vô liêm sỉ đến mức nào.
Đầu tiên, họ khởi xướng cuộc chọn khai trên mạng, sau đó để dân mạng của nền tảng chọn ra năm tinh bị ghét nhất.
Năm người nhận số phiếu cao nhất sẽ tham gia chương trình tạp kỹ xóa đói giảm nghèo “Đại Mỹ Hòa Hương.”
Sau khi danh sách cuối cùng bố, nhiều dân mạng còn gọi thẳng là “chương trình địa ngục”.
Bởi vì, năm vị khách mời này, mỗi người đều có chiêu chơi bẩn đặc biệt.
Trận chiến ngôn luận như dự đoán hình như sắp diễn ra.
ngờ, cảnh tượng hỗn loạn dân mạng dự đoán không hề xảy ra.
Từ lúc lên đến giờ, tất cả tinh tham gia chương trình tạp kỹ đều khác hẳn với ngày thường.
La Thuần Nghi, người bị mạng chê bai là “ chúa bệnh” khỏe như lực sĩ, chưa kịp lên đường đã bê hết hành lý của người lên .
dân mạng há hốc mồm.
Tình tiết này… có vẻ không giống với tưởng tượng nhỉ?
Thậm chí ngay cả chuyện nhỏ như ngồi ghế phụ, khách mời phải tranh cãi trước ống quay nửa tiếng đồng hồ.
“Đạo diễn Tưởng, anh ngồi đi, anh ngồi đi.”
Tôi liếc nhìn Tưởng Kiệt.
Nếu tôi nhớ không nhầm thì anh ta nổi tiếng vì quấy rối diễn viên nữ nên mới bị chọn.
Tôi đẩy đẩy kính râm trên mặt.
Sau đó, dưới sự nhường nhịn của người, tôi kéo cửa , ngồi phịch xuống.
Cả trường quay bỗng chốc im phăng phắc.
Tôi ngả người ra sau, nhắm mắt dưỡng thần.
“ Tinh, cô…”
Có vẻ như có người đang chất vấn tôi.
Tôi đóng sầm cửa , giọng lạnh lùng, xen lẫn chút không kiên nhẫn.
“Kế hoạch ban đầu là một giờ đến Hòa Hương bây giờ đã giờ rưỡi , chúng ta vẫn chưa lên đường.”
“ ngồi ghế phụ lái quan trọng lắm sao?”
“Tôi nghĩ là dù có ngồi tên lửa thì nên lên đường chứ?”
Tưởng Kiệt tự nhiên nhìn về phía máy quay đang chớp đèn đỏ, trên mặt thoáng hiện vẻ bối rối.
2
Hòa Hương có phong cảnh đẹp, dân ở đây chất phác vì giao thông bất tiện nên kinh tế vẫn khó phát triển.
Không biết ê-kíp chương trình tìm đâu ra cái nơi hẻo lánh này nữa.
Sau khi đến nơi, chúng tôi phân về nhà của dân làng khác nhau.
Đến giờ trưa.
Tôi ngồi ở bàn , đợi mãi không thấy .
Tìm kiếm một hồi, tôi mới phát hiện ra bốn khách mời tham gia chương trình đang đứng vây quanh chuồng lợn.
“Con lợn này làm tôi nhớ đến mẹ tôi.”
“ người mẹ trên thế gian này, tháng mang thai, mới đến ngày sinh nở, thật là vất vả biết bao?”
Hà Cố là một kẻ thích ra vẻ đạo mạo.
Tôi khó hiểu hỏi: “Mẹ anh sinh ra anh trong lán cỏ à?”
Hà Cố nghẹn họng.
“Chúng ta bàn xong vậy , thế hay là chúng ta xếp lịch chăm sóc ở cữ đi.”
La Thuần Nghi chống cằm, cười tủm tỉm nhìn con lợn nái.
Ngoài tôi ra, người đều đồng ý.
?
Tôi hơi ngẩn người, một lúc sau mới phản ứng , thì ra đó là biệt danh họ đặt cho con lợn nái trước mặt.
Tôi nhíu mày, bịt mũi.
“Đừng tính tôi vào, tôi không tham gia.”
“ Tinh, đây là hoạt động tập thể, tại sao cô không tham gia?”
Tưởng Kiệt là người đầu tiên gây khó dễ cho tôi.
Tôi lườm anh ta.
“Tôi không tốt bụng như người, não tôi không tàn.”
Tôi cười nhẹ.
“Một là tôi không có kiến thức chuyên môn, hai là tôi không muốn làm việc vô ích, tôi có lỗi khi không tham gia với người sao?”
“Còn nữa, đến giờ trưa , tôi đến thông báo với người.”
Ý tôi muốn nói là…
người muốn hay không thì kệ, tôi đi đây.
Có lẽ vì thái độ phản đối kịch liệt của tôi với “ ”, đến giờ trưa, tôi không thể hòa nhập vào đề trò chuyện của người, dường như họ đều cố tình xa lánh tôi.