Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
### 15
vừa vừa nghẹn ngào.
Dù kết nối âm thanh, cũng thể nghe thấy nỗi đau cô .
Cô nức nở, đứt quãng: “Chúng tôi từng rất tốt, … tốt nghiệp thay đổi, muốn về nhà, tôi muốn đi về phía Nam. mọi trở nên thực tế như vậy?
“Tôi giận dữ chia tay, cũng không níu kéo.
“Tôi sai , tôi không thể sống thiếu . Sự ra đi , như phần cuộc sống tôi thiếu hụt, tôi cảm thấy thế giới không còn ánh sáng.”
Tôi cố gắng an ủi , không gì.
Đối với những bạn ngoài đời thất , tôi thể ở bên, lắng nghe, thậm chí cùng họ mắng yêu cũ, lạ qua màn khiến tôi lúng túng.
“Khi thất dễ rơi vào trạng bế tắc nhất.”
“Đây phải cái mà ta gọi đầu óc đến yêu không?”
“Đừng học từ sử dụng lung tung, ai chia tay mà không buồn, không buồn nghĩa chưa từng yêu.”
Vị đại sư đang ngồi thiền bỗng mở mắt.
: “Mọi , hãy đợi chút.”
### 16
khi rời đi.
Tôi cố gắng kiểm soát , chuyện với cách ngẫu nhiên.
Bình luận đều an ủi.
thở dài: “Cảm ơn mọi , những lạ ấm áp, tôi… tôi vẫn rất buồn, n.g.ự.c tôi như đè nặng bởi tảng đá lớn, lẽ tôi sẽ không bao giờ khá hơn.”
Tôi cau mày không gì.
Giây tiếp theo, bước vào khung với ánh sáng rực rỡ.
mặc áo cà sa, cầm cây guitar, lưng thẳng tắp, chính khí hiên ngang:
“Tôi và bạn, hãy cùng đoạn kinh Phật.”
### 17
Tôi và khán giả trước màn đều ngẩn .
Làm dùng guitar để kinh Phật?
Mà hay như vậy.
mở : “Bát nhã tâm kinh—”
Câu đầu tiên không đệm, như tiếng sét giữa trời quang, như đóa lan thung lũng bừng nở.
Như—bừng tỉnh.
Tôi như đánh trúng, đứng im chỗ, không nên .
Ngay đó, nhẹ nhàng lướt ngón tay trên dây đàn, tiếng đàn như dòng suối núi rừng.
: “Quán Tự Bồ Tát, hành thâm Bát Nhã Ba La Mật Đa thời, chiếu kiến ngũ uẩn giai không, độ nhất thiết khổ ách…”
Tôi lắng nghe, không hiểu cảm giác muốn rơi nước mắt.
### 17
Như thể thanh tẩy chốc lát.
Nước không gợn sóng, gió dừng cờ đứng yên, sự bình yên thoát khỏi mọi ràng buộc.
Tôi cảm thấy tâm hồn mình lành cùng.
đoạn **Tâm Kinh** đã xong.
Phòng livestream im lặng như tờ.
Ngay cả bình luận cũng thưa thớt biến mất.
Lâu , tôi mới dần dần tỉnh .
Tiếng vang lên: “Tôi… không phải diễn tả thế nào, mấy ngày nay đầu tôi . ngay khoảnh khắc vừa , tôi đã nhớ rất nhiều khoảnh khắc đẹp đẽ quá khứ, dường như cuộc sống tôi không …”
đại sư chắp tay hành lễ, gọi tôi: “A Di Đà Phật, Thái Cửu Nhi, chúng ta đi đến nơi khác nhé.”
Tôi cầm dụng cụ livestream nhanh chóng theo ông.