Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9zphGkqkO8

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 3

Chương 3:

Đúng lúc , tin dữ từ thị trấn lân cận truyền tới:

Nơi đó bỗng bộc phát một trận dịch bệnh quy mô lớn, người bệnh ban đầu thần hưng phấn, sau vài ngày đã nhanh chóng khô quắt, tựa xác khô.

Quan phủ đặt tên dịch là “Cổ Khô Vinh”, đồng thời treo thưởng hậu hĩnh, chiêu mộ danh y khắp thiên hạ đến trị bệnh.

Ta khẽ rùng mình.

Đây phải chính là trận ôn dịch khiến Lục Văn Dao đời trước nổi danh thiên hạ, được phong danh hiệu “Tiểu Dược Tiên” đó sao?

Lục Văn Dao nghe tin, quả nhiên lóe sáng, ánh đầy tham vọng và thèm khát.

Đây chính là bậc thang một lên trời!

Đêm , lén lút đẩy cửa vào phòng ta, nhẹ tay lấy trộm sổ hành y ta để ở gối đầu.

tưởng không ai biết, thực ra ta đã chờ sẵn.

Ta khẽ cười lạnh bóng lưng biến mất nơi cửa sổ.

Quyển sổ đó là mồi ta cố tình đặt ra.

Những đơn t.h.u.ố.c bên trong, ta đã bí mật thay đổi một vị d.ư.ợ.c quan trọng nhất.

Thuốc uống vào, trong thời gian ngắn đúng là có khiến bệnh nhân thần phấn chấn, bệnh, uống lâu sẽ khiến cổ độc bạo phát, đau đớn gấp trăm lần trước!

Sáng hôm sau, ta đứng trước mặt toàn thôn, tuyên bố dứt khoát:

“Từ nay, ta cắt đứt mọi quan hệ với cái nhà bất nhân bất nghĩa này!”

Nghĩa mẫu run rẩy vì giận, tay vào mặt ta mắng chửi:

“Đồ vong ân bội nghĩa! Đồ bạch nhãn lang! Cút nhà ta!” – Rồi vung chổi, đuổi ta ra cửa.

Ta không quay đầu lại, thẳng rời đi.

tới cây hoè lớn ở đầu thôn, A Nguyên lại hiện , chắn ngang đường đi.

Lần này, ánh đã tràn đầy sát ý, lần này thật sự muốn ra tay.

“Văn Dao tỷ nói, nếu ngươi không giao Thanh Nang Thần Thư, thì đừng hòng rời đây nửa !”

nhỏ bé bỗng tỏa ra linh lực mạnh mẽ đến mức không quanh ta cũng đặc quánh lại.

Đúng vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, một giọng nói lười nhác, thong thả uy nghiêm vang lên giữa không trung:

“Một tiểu linh Sâm cũng dám ngông cuồng?”

Một vị đạo trưởng râu tóc rối, áo bào cũ sờn, tay cầm phất trần, không biết đã xuất hiện bên cạnh ta từ nào.

Ông ta vung nhẹ phất trần một cái…

“Vù vù vù”

Pháp thuật đủ sức phá đá mở núi của A Nguyên, lập tức tan tuyết dưới nắng, dấu vết.

Vì đạo trưởng đó A Nguyên đang sững người, khẽ lắc đầu than:

là linh vật ngàn , lại nhận giặc làm , giúp kẻ ác làm điều sai, ngươi không thấy đáng thương ư?”

A Nguyên nói trúng tim đen, sắc mặt trắng bệch, lùi liên tiếp mấy .

Kế đó, vị đạo trưởng kia quay sang ta, ánh đục ngầu của ông bỗng long lanh nước .

Giọng ông run rẩy, quỳ xuống hành lễ thật sâu:

“Bần đạo Nhất, đã tìm người suốt mươi . Thiếu chủ, rốt cuộc người đã trưởng thành rồi.”

Nhất đạo trưởng sau đó liền tiết lộ ra một chân tướng kinh thiên động địa:

Cố Ngọc Nhiễm ta vốn phải con nhà , là huyết mạch duy nhất lại của Thần Môn một Thánh tông y học đã diệt mươi trước!

mươi trước, để bảo vệ y điển Thanh Nang Thần Thư, Thần Môn Vạn Độc Môn vây g.i.ế.c.

đó ta là một đứa trẻ đỏ hỏn cùng với y điển được đưa ra ngoài để giữ lại hương hỏa cuối cùng môn phái.

Mọi chuyện sáng tỏ… khó trách từ nhỏ ta đã hiểu y lý cần ai dạy.

Khó trách nghĩa mẫu và Lục Văn Dao luôn khinh miệt, cay nghiệt với ta.

Té ra tất cả đều có nguyên do.

Ta sau đó Nhất đạo trưởng rời thôn.

Phía sau, A Nguyên ngẩn người bóng ta khuất dần trong sương núi.

Lần đầu tiên, trong lòng xuất hiện sự d.a.o động, đối với thứ thiện lương của Lục Văn Dao, bỗng thấy không chắc chắn nữa.

Ta Nhất đạo trưởng đi sâu vào dãy núi phía tây.

Dưới lời dạy của người, ta dần biết rõ hơn những bí mật che giấu suốt mươi qua.

Dịch bệnh “Cổ Khô Vinh” đang bùng phát ở trấn kế cận, hóa ra chính là thủ đoạn của Vạn Độc Môn cũng là kẻ xưa đã diệt sạch Thần Môn của ta.

Chúng tạo ra dịch bệnh để làm lung lay gốc rễ quốc gia, khiến lòng dân hoang mang, triều đình rối loạn.

Quốc thù, gia hận, trong phút chốc, cùng ùa vào trong lồng n.g.ự.c ta.

Dưới sự dẫn của Nhất đạo trưởng, ta bắt đầu tu luyện tâm pháp Thần Môn.

Ta lấy nửa đoạn rể chủ của Sâm Vương hòa vào huyết mạch, dung hợp d.ư.ợ.c lực cùng huyết bản .

, cả y đạo lẫn võ học của ta đều tăng tiến với tốc độ kinh người.

sau một tháng, ta đã nắm vững tuyệt học của Thần Môn là “Dĩ vận châm”, dùng chân dẫn kim, cứu người trong một hơi thở.

Trong đó, dưới núi tại vùng dịch, Lục Văn Dao lại đang dựa vào cuốn sổ giả ta cố tình để lại, vung vẩy tài năng cứu người.

Bệnh nhân uống t.h.u.ố.c , ai nấy đều khỏe mạnh, thần phấn chấn, mặt hồng hào, sắc vừa được hồi sinh.

Trong chớp , Lục Văn Dao được tung hô thành “Tiểu Dược Tiên”, “Hoa Đà tái thế”, danh tiếng lan khắp vùng, thậm chí truyền tới tận kinh thành.

A Nguyên vẫn luôn bên , thấy cảnh người người quỳ lạy cảm tạ, ánh đầy d.a.o động kia dần bình tĩnh lại, thay vào đó là một niềm tự hào mù quáng.

Thế , bao lâu sau, bắt đầu phát hiện điều bất thường.

Những người được xem là đã bệnh, tuy thần phấn chấn, sinh trong cơ lại tiêu tán từng ngày, giống thứ gì đó hút sạch từ bên trong.

A Nguyên lo lắng hỏi, Lục Văn Dao hất mạnh ra, giọng gắt gỏng:

“Ngươi thì biết cái gì! Một tên sâm ngươi có hiểu y lý không? mở miệng nữa, cút ta!”

A Nguyên sững người, đứng c.h.ế.t lặng, không dám nói thêm một chữ.

Tùy chỉnh
Danh sách chương