Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1qT7kRGQau
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Giọng kéo tôi về thực tại.
Khi nhìn , chỉ còn thấy bóng lưng anh.
3
[Trời ơi, nam chủ động !]
[Anh muốn nữ cùng đến Hải Thành mình ?]
[Nữ vui lắm nhỉ, cuối cùng anh cho cơ hội .]
[Lén lút cho nữ cơ hội, đúng miệng lưỡi cứng rắn, nhưng tôi thích mê.]
Tôi bĩu môi, đưa thẳng thùng đồ cho bảo vệ.
“Giúp tôi xử lý cái này.”
xong, tôi quay rời đi chút ngoảnh .
“Chậc, tiếc đấy.”
Giọng Chu Mộ nhà bên cạnh bỗng vang lên.
Anh đang dựa nghiêng vào cột đình nghỉ mát.
Thấy tôi nhìn qua, anh cười:
“ cần thiết vậy đâu, đàn ông thôi , sự đau lòng đến thế à?”
Tôi chợt nhớ ra kiếp trước Chu Mộ có hơi đoản mệnh.
Chết năm ba mươi tuổi.
cách khác, anh chỉ còn chín năm để sống.
Tôi có chút đồng anh .
“Nhớ giữ gìn sức khỏe nhé.”
Anh tỏ vẻ khó hiểu.
4
gặp trong buổi tiệc lớp.
Ly biệt luôn mang nhiều xúc.
chuyện tôi đuổi càng khiến những xúc thêm phần hài hước.
“Khương An Nhược, còn định tỏ tình học nữa ?”
trong đám đông lên tiếng, những khác lập tức hùa :
“ trước bị từ chối ?”
“Đây thứ bao nhiêu nhỉ?”
“Hay đồng ý đi, dù gì con nhà giàu, da trắng dáng xinh.”
“Đúng đó, hai ở bên nhau, sẽ bớt phấn đấu đi mấy năm đấy.”
“……”
Bạn học trêu chọc thì thôi, đám bình luận nhân cơ hội này náo nhiệt.
[Mấy này đừng nữa, nam khó khăn lắm mới dũng hơn chút, các toàn linh tinh.]
[Đúng đúng, mặt nam tái mét kìa.]
[Anh cố gắng như vậy để đuổi kịp bước chân Khương An Nhược, để bản thân xứng .]
[Trời ơi, tình yêu anh hèn mọn, đáng yêu chết đi được!]
[……]
Cứ như thể việc tôi mặt dày mày dạn tỏ tình chín , bị cả lớp chế giễu chuyện gì đó đáng tự hào lắm vậy.
“ nhé, Khương An Nhược thử cân nhắc tớ xem sao.
“Học thấy thế nào? Tớ đuổi có ý kiến gì chứ?”
Lớp trưởng đùa câu, nhưng đáy mắt ánh lên vẻ nghiêm túc.
“Tùy!”
lạnh lùng đáp , mắt thèm nhìn tôi lấy cái.
Ánh mắt mọi đổ dồn về phía tôi giờ đây đều sự thương hại và chế giễu, họ :
“Nhà giàu thì sao chứ? Chẳng làm kẻ đuôi à?”
“ thích mình cứ bám riết lấy, đáng xấu hổ.”