Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2B6pwEfsbc

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 4

Cuối cùng dừng lại ở tôi.

Anh ta từng bước tiến lại gần, nhìn tôi nằm bẹp dưới đất.

Xong đời rồi.

là suy nghĩ duy nhất tôi lúc này.

Tiền tiêu vặt năm triệu mỗi tháng, tôi chưa kịp xài hết nữa mà…

Ngay lúc Khúc Man Man nở nụ cười đắc ý, tưởng rằng Cố Yến Châu sắp ra tay với tôi,

Anh ta lại đột ngột ngồi xuống, đưa tay nâng cằm tôi lên, nhìn trái rồi nhìn phải.

Lại liếc sang dấu kim rõ ràng trên cổ tôi.

Sau anh ta đứng dậy, đi bàn làm việc, kéo ngăn tủ ra.

Tôi anh ta lấy ra ống khác.

Ánh mắt Khúc Man Man lập tức sáng rỡ:

! Dù sao cô ấy cũng là gái tôi, nhưng phạm lỗi thì vẫn phải trừng phạt để nhớ đời!”

cứ mạnh tay, không cần nể mặt tôi đâu!”

Cố Yến Châu liếc cô ta :

“Cô là thá gì mà dám sai khiến tôi?”

Khúc Man Man vội vàng gật , lùi lại phía sau, chờ xem tôi chết nào.

Tim tôi trùng xuống.

Hai kiếp rồi vẫn không thoát khỏi chết, số tôi đúng là đen .

Cố Yến Châu vén tay áo tôi lên, không chút do dự đâm kim vào.

Chất lỏng lạnh toát được vào cơ thể.

Tôi nhắm mắt lại, chuẩn bị tinh thần chết luôn cho rồi.

Nhưng vài giây sau, cơn đau tưởng chừng như xé toạc lại xuất hiện.

Ngược lại, cảm giác tê liệt bắt dần tan đi.

tiên là ngón tay, sau cánh tay, rồi chân…

Tôi chống tay ngồi dậy cách khó khăn, ngơ ngác nhìn Cố Yến Châu.

Anh ta hờ hững ném ống dùng vào thùng rác, trở lại bộ dạng lạnh lùng thường .

“Giải thích đi.”

Tôi lắc lắc , vẫn hơi tê.

Khúc Man Man tôi không sao, cả như hóa đá.

, đừng tin cô ta! Cô ta… cô ta…”

Cố Yến Châu lạnh giọng cắt lời:

“Câm miệng.”

“Tôi không hỏi cô.”

Khúc Man Man không dám hé răng thêm nửa chữ.

Tôi xoa xoa cổ:

“Tôi không biết tại sao cô ta lại có mặt ở đây. Tôi vừa tắm xong bước ra thì cô ta phòng khách.”

“Cô ta nói tôi cướp mất nhân duyên cô ta, đáng lẽ vị trí thiếu phu nhân nhà họ Cố là cô ta!”

“Rồi cô ta dùng này đâm tôi, kéo tôi lên đây, nói là muốn tôi chết cũng phải chết cho rõ ràng, phải tận mắt nhìn xem chết vì ai…”

Khúc Man Man giận mức nhảy dựng lên:

“Giang Dự, con tiện nhân này! Rõ ràng là cô tự muốn xem nguyệt quang !”

muốn giành chỗ thay ta nữa!”

Tôi thèm cãi. Những lời này tôi nửa nửa giả.

xem Cố Yến Châu tin bên nào mà thôi.

Cũng chính lúc này, tôi và Khúc Man Man mới có thời gian nhìn kỹ quanh căn phòng.

Không hề có giường bệnh.

Cũng nguyệt quang nào cả.

Đây đúng là căn thư phòng rất bình thường, là…

Trên tường treo đầy ảnh.

Ngay khoảnh khắc nhìn rõ nội dung những ảnh , tôi và Khúc Man Man đều sững .

ảnh… lại là tôi!

Nói chính xác hơn, là bóng lưng và góc nghiêng tôi.

đọc sách thư viện, có ăn đồ xiên que ở cửa hàng tiện lợi, có đứng đợi xe buýt.

Tuy không lộ mặt chính diện, nhưng nhìn lướt qua, tôi nhận ra — là tôi hồi học cấp ba.

Khúc Man Man tranh giành với tôi suốt hai kiếp, quá quen với tôi rồi.

Cô ta lập tức chết sững.

Nhưng rồi cô ta nhanh chóng phản ứng, hoảng loạn vu khống tôi:

, đừng bị cô ta lừa! Cô ta sớm biết giống lòng , nên mới cố tình gả vào nhà họ Cố, muốn chiếm đoạt tất cả!”

“Cô ta khoe khoang với tôi rằng — cần mang gương mặt này, thì mọi thứ từ đều nằm tay cô ta!”

Tôi nhìn tường đầy ảnh rồi nhìn lại , hơi hoang mang.

Rốt cuộc… nguyệt quang là tôi?

Vậy tôi đóng vai thân này… có nên đòi tăng lương không?

Mỗi tháng năm triệu, mà làm tới hai vai, mức đãi ngộ này đúng là hơi thấp .

Khúc Man Man Cố Yến Châu không nói lời nào, tưởng anh tin , khóc càng thảm hơn.

, nói đấy! Là cô ta ghen tỵ vì gả cho Lục Tấn, được hưởng tình yêu sự, nên mới giở trò hãm hại !”

“Cô ta là loại đàn bà tâm cơ thâm độc, không xứng ở bên !”

Tôi nhức vì cô ta gào thét, xoa dương rồi chậm rãi mở miệng:

“Chị à, chị nói quái gì ?”

Tôi làm bộ ngây thơ nhìn Cố Yến Châu:

nguyệt quang? thân? nghe hiểu gì cả.”

“Chị ấy xông vào nhà, thuốc vào , giờ lại nói mấy lời điên rồ này… lẽ là bị Lục Tấn hành thần kinh có vấn đề rồi?”

“Giang Dự, cô…!”

Khúc Man Man giận phát run, lao tới định xé miệng tôi.

Ánh mắt Cố Yến Châu vụt lạnh, giơ chân đạp mạnh vào ngực cô ta.

Khúc Man Man bay thẳng vào giá sách, ngã rạp xuống, phun ra ngụm máu.

Cố Yến Châu rút điện thoại ra, gọi đi cuộc.

Tùy chỉnh
Danh sách chương