Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10t3CFo17o

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

8

Trong cung đầy rẫy tai mắt , nàng ta chỉ có thể là một bệnh tật, hiền lương và yếu đuối.

đời , có chỉ mình ta biết rõ, tỷ tỷ luôn được nâng niu như trân bảo ấy, thực chất là một kẻ điên cuồng và cố chấp đến mức nào.

Sự chiếm hữu của nàng ta, méo mó đến đáng sợ.

Cho dù cuộc sống của ta ở Thẩm gia đã khốn khổ trăm bề, thì trong mắt nàng ta, ta là cái gai lớn nhất.

Với nàng ta, ta chính là kẻ xâm nhập cuộc đời của nàng ta.

Rõ ràng nàng ta đã có tất cả, nhưng lại luôn nghi ngờ ta sẽ cướp mọi thứ.

Nàng ta giỏi giả vờ lắm, luôn diễn vai tỷ tỷ tốt.

Nhưng mỗi nhìn ta, nàng ta lại hóa điên.

Nàng ta luôn giẫm ta dưới chân, xóa ta khỏi thế giới của nàng.

Trước đây, ta chẳng buồn tính toán.

Nhưng bây giờ… Lâm An đang đợi ta.

Ta không nhẫn nhịn nữa.

30.

Tối hôm đó, mật thư của phụ thân đã được đưa từ bên ngoài cung vào ta.

Ông ta cảnh cáo ta hãy biết thân biết phận, đừng cản đường của tỷ tỷ.

Ta không chút biểu cảm, ném thẳng bức thư vào lò lửa.

Hai , Kỳ Uyên đột phái người truyền chỉ, gọi ta đến ngự thư phòng.

Thái giám canh ở cửa đã bị thay mới toàn bộ.

ta đến, một người trong số đó hành lễ rồi lập tức vào trong bẩm báo.

Vừa bước vào cửa, giọng nói của Kỳ Uyên đã vọng tới:

“Biết chơi không?”

Ta không đáp, chỉ lặng ngồi xuống đối diện hắn.

Trong lúc đen trắng giao tranh, Kỳ Uyên đột ngẩng đầu, có chút ngạc xen lẫn vui mừng:

ngươi đánh không tệ!”

Ta đáp nhàn nhạt:

“Không bằng một phần mười của tỷ tỷ.”

Vừa nhắc đến nàng ta, vẻ Kỳ Uyên liền ảm đạm.

“Trong mắt ngươi, nàng là người như thế nào?”

Ta khựng , rồi thản trả lời:

“Cố chấp, đố kỵ, dạ hẹp hòi.”

“Ồ… diễn không tệ.”

Kỳ Uyên giữ vẻ dửng dưng, nhưng tiếng “tạch tạch” của quân nện xuống bàn lại vang dồn dập, tố cáo rõ ràng tâm tình hắn chẳng hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài.

“Ngươi có biết, phỉ báng là tội không?”

Ta mỉm , hạ một quân :

“Sự thật ra , chẳng hạ không sớm đã rõ? Nếu không… người lại để ta vào cung?”

Kỳ Uyên khổ, hạ xuống một quân.

“Trẫm lớn trong cung, trò mưu mô dơ bẩn ấy, trẫm quá nhiều rồi.

Lần đầu gặp nàng ấy, trẫm chỉ lỡ nói thêm vài câu, nàng ấy đã đỏ đến mức không dám ngẩng đầu.

ấy, trẫm chỉ nàng ấy thuần khiết, lương thiện, sạch sẽ đến mức khiến người ta không dám chạm vào.

Trẫm chỉ bảo vệ nàng ấy thật kỹ.”

đó, nàng ấy nói nàng ấy thích trẫm… trẫm càng động hơn. Chỉ rước nàng ấy về bên cạnh, xem như châu bảo.”

cưới nàng ấy, trẫm thật sự rất xúc động… cả đăng cơ không bằng.

Nhưng người nữ tử ấy, người từng khóc vì một con chim bị thương, vì , tiến cung, lại trở thành như thế ?”

Ta lặng thinh, để mặc hắn nói, ánh mắt chăm chú nhìn bàn .

Ta nắm lấy thời cơ, hạ một quân quyết định, rồi nhướng mày nhìn hắn:

hạ, người thua rồi đấy.”

31.

Kỳ Uyên khựng lại, nói:

“Vừa rồi nàng có phần khiêm tốn rồi, ngươi đánh còn hay hơn tỷ tỷ của ngươi nhiều đấy.”

Ta mỉm :

“Người ngoài cuộc, tất sẽ dễ thắng hơn rồi.”

“Vả lại, thần nữ nhắc nhở hạ: con người không dễ thay đổi, nhưng diễn kịch thì lại quá dễ dàng.”

Kỳ Uyên sững người, thần sắc có phần u sầu.

đó, hắn lấy từ dưới tấu chương ra một xấp giấy, đưa cho ta.

đó chi chít chữ, ghi lại tất cả mà tỷ tỷ ta đã làm trong suốt hai tháng gần đây.

Dù trong ta sớm đã có dự cảm, nhưng tận mắt nhìn dòng chữ ấy, ta bị chấn động.

Kỳ Uyên xoay xoay chiếc nhẫn ngọc , ánh mắt mơ hồ:

“Từ nàng ấy vào cung, nước trong hồ sen của ngự hoa viên hình như… cạn vài phần rồi.”

Ta không nói , chỉ lặng nhìn dòng chữ đỏ rực m.á.u từng tờ giấy.

Mỗi trang… là một vụ huyết án.

Kỳ Uyên lại tiếng:

“Chuyện … phải cảm ơn ngươi.

Trẫm từng có nghi ngờ, nhưng nàng ấy che giấu quá giỏi, trẫm không thể ra được.

Chính vì ngươi vừa vào cung, nàng ấy liền điều động lượng lớn nhân lực, khiến trẫm có cơ hội lần theo dấu vết mà tra ra mọi việc.

Trẫm không ngờ… bên cạnh trẫm lại có nhiều người của nàng ấy đến vậy.”

Ta thản hỏi:

hạ dự định xử lý thế nào?”

Kỳ Uyên không trả lời, chỉ nhíu mày thật sâu.

Người mà hắn yêu bao năm, lại lộ ra bộ như thế… Chắc hẳn lúc , trong hắn đang vô cùng giằng xé.

Ta không nán lại thêm, liền đứng dậy chuẩn bị rời .

Nhưng Kỳ Uyên đột ngột hỏi:

“Nàng ấy sợ ngươi đến vậy, còn đồng ý để trẫm hạ chỉ cho ngươi vào cung?”

Ta đáp một cách bình thản:

“Có … tỷ tỷ biết thần nữ gần đây sống rất tốt, trong không cam tâm. Huống hồ, tỷ tỷ tin chắc rằng thần nữ không dám phản kháng tỷ tỷ.”

Kỳ Uyên khẽ đổi giọng, nói:

“So với nàng ấy, ngươi dường như… càng phù hợp để làm một vị .”

Ta không hiểu ý câu nói , vừa định tiếng hỏi, thì hắn đã lạnh lùng ra lệnh cho người tiễn ta rời khỏi.

trong hôm đó, trong cung liền truyền ra tin tức tỷ tỷ lâm bệnh nặng, cung tạm thời do quý phi chấp chưởng.

32.

Đêm khuya, tỷ tỷ ăn mặc kín đáo xuất hiện trong phòng ta.

Nhìn gương vặn vẹo của nàng, ta vô cùng vui vẻ.

“Tỷ tỷ nửa đêm đến đây thế , là g.i.ế.c người diệt khẩu ?”

Nghe ta nói vậy, gương nàng càng thêm u ám.

“Ta biết là ngươi! Nhất định là ngươi đã nói đó bên tai hạ, nếu không hắn có thể đối xử với ta như thế?!”

Ta nhìn nàng, nụ nở môi, nhưng ánh mắt đã lạnh như băng.

“Tỷ tỷ g.i.ế.c nhiều người đến vậy, khiến người người oán hận, có thể quay sang trách ta được?”

Tỷ tỷ tức điên rút d.a.o găm giấu trong áo, hung hăng đ.â.m về phía ta.

Ta không hề nhúc nhích, chỉ chăm chăm nhìn nàng ta:

“Ra ! Giết ta ! Để hạ biết rằng của hắn là một kẻ m.á.u lạnh tàn độc thế nào!”

con d.a.o chỉ còn cách ta chưa đến một tấc, tỷ tỷ khựng lại.

Nàng nhìn ta, như kẻ phát cuồng.

“Thẩm Nhu, đừng tưởng là ngươi đã thắng!

Ta còn phụ mẫu đứng ! ngươi làm với ta, họ sẽ từng chút từng chút đòi lại cả vốn lẫn lãi!

Ngươi cứ chờ đó… chờ tin dữ của nam nhân ngươi yêu !”

Ta trợn mắt nhìn nàng, các đầu ngón không ngừng run rẩy:

“Các người đã làm với Lâm An?!”

Tỷ tỷ không trả lời, chỉ gào điên dại:

“Thẩm Nhu! Nhớ lấy hôm nay! Nhớ lấy, ngươi mãi mãi không đấu lại được ta!”

Tùy chỉnh
Danh sách chương