Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2g36Wj1bJC

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7

Tôi trực tiếp nhào vào anh .
Cả người Kỳ Diên cứng đờ, lơ lửng không biết để đâu.
“Kỳ Diên, tôi lạnh…”
Lúc Kỳ Diên mới tôi vào .
lâu, tôi ngẩng , nhẹ nhàng môi anh.
Một lúc sau, Kỳ Diên đỏ bừng tai, ngại ngùng không dám nhìn tôi.
“Sẽ có người mất.”
“Không đâu, tôi đã khóa rồi.”
Kỳ Diên nhìn tôi chằm chằm, mặt đỏ ửng.
… có thêm không?”
Tuyết bắt rơi.
Không khí lạnh lẽo bao trùm, trên nền tuyết trắng, hai người nhau .
Tuyết rơi bao lâu, chúng tôi nhau bấy lâu.

19
mùa thi đấu tiếp theo.
Khi tôi hoàn thiện bức tranh cuối cùng, cậu sinh viên mẫu được điều cứ liên tục liếc nhìn .
“Đàn chị, đi chưa?”
“Hả? Sao ?”
Cậu , “Học trưởng cứ nhìn mãi, thấy sợ.”
Tôi nhìn theo.
Kỳ Diên cầm ly trà sữa, bĩu môi, lông mày nhíu lại.
Ánh mắt kia như sắp xử lý cậu sinh viên nơi.
Xong rồi, bình dấm chua bùng nổ rồi.
Tôi bảo cậu sinh viên rời đi trước.
Kỳ Diên nhìn theo cậu khi khuất bóng mới lặng lẽ đi tới bên tôi.
cậu.”
Kỳ Diên giận dỗi đưa tôi một bên mặt.
Tôi nhón chân anh một cái.
“Giận à?”
Kỳ Diên không hài , giọng toàn vị chua.
“Tôi cũng có làm người mẫu cậu, sao lại tìm người khác?”
“Làm người mẫu phải giữ nguyên tư thế rất lâu.”
Tôi giả vờ tủi thân, dùng hút tròn chọc chọc vào nắp trà sữa, “Tôi muốn cậu nghỉ ngơi tốt thôi mà…”
Kỳ Diên cầm lấy ống hút, dùng nhọn chọc nắp trà sữa, đưa miệng tôi.
“Nhưng tôi không muốn cậu gần gũi với người con trai khác.”
Tôi uống một ngụm trà sữa, đi khóa trái lại.
Tôi bảo Kỳ Diên ngồi ghế, mình thì ngồi đùi anh.
Kỳ Diên sợ tôi ngã, nên hai eo tôi.
Tôi nâng mặt anh , chụt chụt như gà mổ thóc.
“Đừng giận mà, trai đáng yêu .”
“Hừ~”
thêm vài cái , có tha lỗi không, bảo bối?”
“Hừ~”
Nhìn vành tai đỏ ửng anh, tôi hừ lạnh một tiếng.
Còn giả bộ à?
Tôi gỡ anh khỏi eo mình, “Khó , không .”
Kỳ Diên không động đậy, giọng mềm oặt:
“Á~ dễ mà, thêm mấy cái là hết giận rồi…”
Người đàn ông biết làm nũng, luôn đáng yêu vô đối.
20
Ngày thi đấu kết thúc.
Tôi cúi bước ngoài.
Kỳ Diên, các cùng phòng và cả Trần Vũ đều đứng chờ tôi ngoài .
Thấy bộ dạng tôi, mấy cô liền xúm lại an ủi.
“Thua rồi à?”
“Ây da, không sao, được tham thi đã là giỏi rồi.”
“Đi thôi, bọn tớ chuẩn bị tiệc lớn cậu đấy, dù có giải hay không cũng phải ăn no nê.”
Trần Vũ huých Kỳ Diên, nhắc nhở: “Đi an ủi gái đi chứ.”
Kỳ Diên không bước , mỉm cười.
“Không cần đâu.”
Bên tai là tiếng ồn ào đám đông, là lời an ủi ấm bè.
Tôi nhịn không nổi bật cười: “Hì hì, tớ được giải đó nha.”
Cả đám sững sờ, rồi phản ứng lại.
Một cô nàng quàng qua cổ tôi, suýt chút siết tôi tắt thở.
“Giỏi lắm, dám lừa bọn tớ.”
“Con nhóc , còn biết trêu người cơ đấy.”
thì càng phải ăn tiệc lớn rồi.”
Trần Vũ nhìn Kỳ Diên bước lại gần tôi, thành thục nhận lấy túi xách tôi, rồi nắm tôi.
Anh sững lại một giây, sau đó khẽ nhếch môi.
Tiệc mừng kết thúc.
Mọi người lần lượt về, trước khi đi, Trần Vũ chìa với tôi.
“Tôi sắp đi du học rồi, có lẽ đây là lần cuối cùng gặp nhau.”
Tôi nhìn sang Kỳ Diên, anh không tỏ biểu cảm gì đặc biệt.
Tôi bắt anh ấy trong chốc lát: “Hẹn gặp lại sau .”
“Ừ, hẹn gặp lại.”
Chờ anh rời đi, Kỳ Diên lập tức kéo tôi vào .
“Cậu sự chắc chắn là không thích anh đúng không?”
Tôi đúng là không nên tin cái vẻ không để tâm, không hay ghen anh .
sự không thích.”
anh có phải là bạch nguyệt quang cậu không? Người nói bạch nguyệt quang là thứ khó quên mà…”
Tôi ngẩng , Kỳ Diên cúi xuống.
Nhìn đôi mắt ngập đầy dấm chua ấy, tôi đưa đặt thái dương.
“Tôi thề độc, tôi – Giản Đường – kiếp thích một mình Kỳ Diên. Nếu tôi thích người khác, tôi sẽ ch…”
Lời thề còn chưa dứt, miệng tôi đã bị anh chặn lại.
Một lúc sau mới buông .
Kỳ Diên tôi: “Đừng thề mấy thứ đó, anh không mất được.”
“Ừ.”
trai hay ghen và nhạy cảm là trải nghiệm thế nào?
Hằng ngày hoặc là dành, hoặc là trên đường đi dành.
Dù Kỳ Diên hay ghen, nhưng điều đó không hề cản trở việc anh yêu tôi , , trên đời .

HẾT

Tùy chỉnh
Danh sách chương