Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Cho , mười ba năm trôi qua.
Từ nghĩa trang trở , trời gần tối, đến nhà lại phát hiện là vân tay hay mật mã đều không mở .
Tôi và anh trai tôi nhìn nhau.
05.
Tôi nhìn thấy sự mệt mỏi và bất lực sâu sắc trong đôi sưng đỏ của anh trai tôi.
“Anh…”
Ánh đèn hành lang chập chờn, anh trai tôi nửa ẩn nửa hiện trong bóng tối, hệt chú voi con sa lầy, liều mạng giãy giụa nhưng chẳng thấy tia hy vọng.
Tim tôi nhói buốt, hít thở thôi thấy đau thấu tâm can.
Nhất là khi nghe thấy tiếng nói vẻ vọng ra từ trong nhà.
Anh tôi say nắng, chính Thái Mộng đi ngang qua và cho anh một chai nước, cứu anh .
Trong tôi, Thái Mộng chẳng khác nào nữ thần giáng thế, anh yêu cô ta bằng trái tim.
Vậy mà giờ đây, cô ta lại dẫn gia đình đến ở trong nhà bố để lại, thay khóa, nhốt anh em tôi ở .
Cảm giác bất lực sâu sắc nhấn chìm tôi.
Đúng lúc , điện thoại anh tôi reo, giọng nói ngọt ngào của Thái Mộng vang lên rõ mồn một trong hành lang tĩnh lặng: “Trì Du, bố em gia đình anh trai em đến ở mấy hôm, em anh ở nhà không tiện, bảo nó ra ở đi.”
Tôi nhìn anh trai, tâm trạng rối bời.
Anh tôi cố nén nỗi thất vọng, đè giọng giận dữ: “Mở , tôi nói một lần.”
Có lẽ giọng điệu của anh tôi quá cứng rắn, Thái Mộng vừa lầm bầm chửi rủa vừa mở , xỉa xói tôi: “Đêm hôm khuya khoắt anh làm ầm ĩ cái gì? Nó là người , ra ở thì có làm sao?”
Anh tôi đẩy tôi : “Hoan Hoan, ngủ đi.”
Tôi ngập ngừng nhìn anh, cuối cùng vẫn quay .
Vừa định đẩy , tôi bỗng nghe thấy tiếng rên rỉ ái muội phát ra từ trong mình, tôi sững người, khựng lại.
Những ký ức chôn giấu sâu thẳm bất chợt ùa thủy triều, không cho tôi cơ hội chống cự, nhấn chìm tôi hoàn toàn.
“Hoan Hoan rồi à, đi.”
người bên trong mở ra, đập tôi là ánh nhìn săm soi, đểu cáng của Thái Thiên Ân, tôi lập tức cảm thấy bóp nghẹt, không thở nổi.
“Anh…”
Tôi thậm chí không nói một câu hoàn chỉnh.
Ánh của Thái Thiên Ân càng thêm trắng trợn, hắn ta định kéo tôi trong .
“Anh, anh ơi!”
06.
Tôi không ngờ người đầu tiên mình nhìn thấy khi tỉnh lại ở bệnh viện lại là Thái Thiên Ân.
“Anh trai tôi đâu?”
Tôi né tránh bàn tay đang chìa ra của Thái Thiên Ân.
Anh ta khẩy: “ tao đuổi đi rồi, không thì làm sao tao có cơ hội ở riêng ? Trì Hoan, xem đây là cái gì?”
Anh ta dí sát điện thoại mặt tôi.
Tôi liếc qua một cái, toàn thân lạnh toát, theo bản năng giơ tay định giật lấy.
Thái Thiên Ân đắc ý: “Nếu dám hé răng nửa lời, tao sẽ tung ảnh ra. Không phải sắp đại học à, để tao xem đến lúc đó làm sao mà sống nổi ở trường.”
Hai tôi đỏ ngầu, nhìn chằm chằm anh ta, hận không thể bóp c.h.ế.t anh ta.
“Hoan Hoan, em tỉnh rồi à?”
Ngay lúc tôi sắp không kiềm chế bản thân, anh trai tôi trở .
Anh nhận ra bầu không khí có gì đó không ổn, lo lắng hỏi: “Hoan Hoan đừng sợ, có anh ở đây rồi.”
Tôi rất muốn khóc, nhưng sợ anh lo lắng, đành cố gắng kìm nén.
“Anh… em… em muốn nói anh…”
“Em nói đi.”
“Em… Thái Thiên Ân anh ta…”
“Ôi tin , tin cực lớn đây!” Giọng nói mừng hớn hở cắt ngang lời tôi, thấy Thái Mộng và cô ta, Hoàng Tố Lan, mặt rạng rỡ bước .
Hoàng Tố Lan tít : “Tiểu Trì à, Mộng Mộng nó có thai rồi!”
Thái Mộng nhìn tôi đầy vẻ khoe khoang, trong lộ rõ vẻ đắc ý và khiêu khích.
Tôi không hiểu, tại sao cô ta lại khó chịu sự tồn tại của tôi đến vậy.
Tôi là người thân duy nhất của anh trai tôi.
Đáng lẽ chúng tôi phải yêu thương, đùm bọc lẫn nhau chứ.
“ có kinh nghiệm, nhìn Mộng Mộng là biết chắc chắn mang thai con trai! Con phải cảm ơn công thần lớn của nhà cho tử tế, không để con bé chịu thiệt thòi.”
Lời nói ẩn chứa ý tứ sâu xa.
Đừng nói là anh tôi, ngay tôi nghe ra .
“Thứ nhất, hôm nay Tiểu Trì con phải đảm bảo , đuổi con em con ra khỏi nhà. sống từng tuổi rồi, chưa thấy nhà ai có em chồng cứ lì lợm bám riết lấy anh trai vậy .”
Anh tôi vừa mới chìm đắm trong niềm sắp có con, nghe của Thái Mộng nói xong liền sa sầm mặt.
“Nhà là của Hoan Hoan, có đi thì là tôi đi.”
“Tuổi nhỏ mà lẳng lơ, không biết nó dùng thủ đoạn gì để lừa lấy nhà. Tiểu Trì, nhà đó của con biết, là nhà cũ ở trung tâm thành phố, lại là trọng điểm khu học chánh. Con không để lại cho con trai mình, lại đi cho người à?”
“Trì Hoan, chị nói em mà em không biết điều, em là con sao lại có thể tranh giành nhà anh trai chứ? Nghe lời, mau sang tên nhà cho anh trai em đi, sao em không muốn anh trai và chị dâu em cãi nhau vì chuyện đúng không?”
Bọn họ đang dùng đạo đức để ép buộc tôi.
Tôi ngăn anh trai lại, giành nói trước: “Bác à, bác muốn anh trai cháu người đời chê sao? sao ở chỗ chúng cháu, có đàn ông vô dụng mới đi tranh giành gia sản em . Ồ, cháu quên mất, nhà bác có tận hai người đàn ông vô dụng cơ đấy.”
Hoàng Tố Lan tức giận đến mức xông tới định đánh tôi.
Anh tôi ngăn bà ta lại: “Mọi người ra hết đi, em tôi cần nghỉ ngơi!”
07.
Nhà họ Thái đúng là sư tử ngoạm, không muốn nhà cũ khu học chánh tốt của tôi, mà muốn anh tôi mua thêm một biệt thự riêng, tiền mặt sáu trăm sáu mươi sáu vạn, một chiếc xe Land Rover.
Hơn nữa muốn anh trai của Thái Mộng, Thái Thiên Tứ, đến công ty của anh tôi làm kế toán.
Thậm chí ngay Thái Thiên Ân có phần, muốn anh tôi chuyển nhượng 10% cổ phần công ty cho anh ta.
Đừng nói là anh tôi không có nhiều tiền vậy, cho có thì không thể làm kẻ ngốc lợi dụng thế chứ?
Anh tôi đương nhiên không đồng ý.
Thái Mộng lập tức giở trò khóc lóc, làm ầm ĩ, dọa tự tử, uy h.i.ế.p anh tôi nếu không đồng ý thì cô ta sẽ phá thai. Cô ta ở bên anh tôi mười năm, cô ta hiểu rất rõ anh tôi thích trẻ con đến nhường nào.
Mấy ngày sau, Thái Mộng đột nhiên nghĩ thông.
Cô ta nói không cần gì , cần một triệu tiền sính lễ là .
Anh tôi tưởng cô ta thật lòng, mừng khôn xiết, nói sẽ chuẩn hôn lễ thật chu đáo, tuyệt đối không để Thái Mộng chịu thiệt thòi.
Thái Mộng nói cứ chọn ngày mùng tám tháng tám đi.
Anh tôi lập tức đi đặt khách sạn, lại đưa cô ta đi mua váy cưới, mua nhẫn kim cương và tam kim.
Anh tôi chìm đắm trong hạnh phúc.
Nhưng trong lòng tôi lại bất an, luôn cảm thấy Thái Mộng đang tính toán điều gì đó.
Nhà họ Thái tham lam vậy, sao có thể bỏ qua cơ hội tốt để vòi tiền anh tôi chứ?
08.
Thái Mộng muốn tôi và Thái Thiên Ân làm phù dâu và phù rể.
Trong lòng tôi cực kỳ bài xích Thái Thiên Ân, nhìn thêm một cái thấy ghê tởm.
Thái Mộng thấy tôi định từ chối, lập tức nói trước mặt anh tôi: “Trì Du, Hoan Hoan có phải không thích em làm chị dâu của em không? Em tin tưởng em , thích em nên mới để làm phù dâu.”
Anh tôi nói: “Hoan Hoan hướng nội.”
“Anh, em làm phù dâu.”