Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Bây cũng sắp tới ăn tối, Du Ân nói với cụ tối nay sẽ tự mình vài món ăn, ăn tối với , bởi vì đây lần cuối bọn họ ngồi ăn với nhau.
Ánh Phó Đình Viễn u ám, trước n.g.ự.c dính vài lá trà, giống bị cụ hất trà người.
Sau đi , anh không nói lời nào bắt lấy Du Ân, Du Ân hoảng sợ giãy dụa: “Anh gì ?”
Phó Đình Viễn nắm chặt cổ tay cô, nghiến răng nghiến lợi nói: “Du Ân, cô giỏi thật đấy, dám nói ly với nội, cô không sức khỏe của không tốt ?”
Du Ân cố gắng rút tay lại: “ thấy nếu chúng ta quyết định ly cũng nên nói với nội một chút, nếu anh cảm thấy đang loạn cứ đi.”
Người hầu rời đi sau Phó Đình Viễn đi , phòng lớn chỉ lại hai người đang giằng co nhau.
Phó Đình Viễn khuôn mặt bướng bỉnh của cô, ngọn lửa lòng anh bắt đầu bốc .
Anh định kéo Du Ân ngoài, Du Ân liều mạng vùng vẫy: “Rốt cuộc anh muốn gì?”
Phó Đình Viễn nén cơn giận, liếc cô, bỗng nhiên khóe môi nhếch một nụ cười xấu xa: “Cô thích ở đây ?”
“Được thôi, toàn thành cô.” Anh nói xong đưa tay cởi thắt lưng của mình.
Sắc mặt Du Ân trắng bệch, cô không tin được anh chằm chằm: “Phó Đình Viễn, anh điên rồi ?”
Trước kia thi thoảng cô lại cáu kỉnh với anh, bề ngoài anh có vẻ thờ ơ, nhưng việc xong sẽ tra tấn cô ở trên giường.
Vẻ mặt của anh lúc này rất giống dáng vẻ mỗi lần anh trừng phạt cô ở trên giường.
Phó Đình Viễn ép cô cửa, Du Ân đỏ chống cự: “Anh thả !”
Phó Đình Viền đi tới, giọng nói lạnh băng quỷ dữ: “Nếu cô muốn mọi người nhà đều nghe thấy chúng ta đang gì cứ dùng sức hét đi, nhưng không nghĩ có ai dám đến ngăn cản đâu, dù bây chúng ta vẫn vợ chồng.”
Nước Du Ân đua nhau tuôn , hôm nay cô mặc váy, vừa thuận tiện việc anh tùy ý xâm lấn.
Cô không bao mới kết thúc khó xử này, chỉ cả người mình dường c.h.ế.t qua một lần.
Bây bọn họ đang ở nhà cũ, vẫn ở phòng , cái kiểu không quan tâm mà loại này với cô của Phó Đình Viễn thật sự hung hăng giẫm lòng tự tôn của cô dưới lòng bàn chân, khiến cô không mặt người khác.
“Phó Đình Viễn, hận anh!” Du Ân chỉnh trang lại quần áo xộc xệch, đôi đỏ bừng anh rồi hét , xoay người chạy đi. Phó Đình Viễn nghiến răng đứng , cô chạy đi.
Từ lúc nào mà cô không kiểm soát kết cục của hai người họ chứ?
Cô đúng ngốc nghếch.
Cuối cùng Phó Đình Viễn cũng không đuổi theo.
Du Ân chật vật chạy đến chỗ Tô Ngưng, đầu cô không nghĩ được gì khác, chỉ bản thân không tiếp tục nữa, chắc chắn cô và Phó Đình Viến phải ly , nếu không anh sẽ ngủ với cô bất cứ nào anh muốn.
Phó Đình Viễn luôn phớt lờ yêu cầu ly của cô, nhưng không phải cô không có cách.
Tối thứ bảy tiệc mừng ngày thành lập Phó thị.
Ánh sáng ở đó rực rỡ , rất nhiều doanh nhân giàu có đều có xuất hiện ở đây.
Thẩm cũng ở đó, ngồi cạnh Phó Đình Viễn.
Người giới đều , Phó thị có một công ty giải trí, nghe nói Phó Đình Viễn thành lập để bảo vệ Thầm , vì ba năm nay Thầm diều gặp gió, trở thành ngôi hot hàng đầu.
Bởi vì Phó Đình Viễn và Du Ân ẩn , vì người ngoài đều tưởng anh độc thân, nên quan hệ giữa hai người Phó Đình Viễn và Thẩm luôn có nhiều tin đồn mập mờ, một diễn viên nổi tiếng với một đại doanh nhân lạnh lùng thần bí, chỉ nghĩ thôi mà có suy rất nhiều đau buồn.
Nơi tổ chức bữa tiệc tiến hành được một nửa, Phó Đình Viễn và Thẩm , có mấy người hội đồng cấp cao của Phó thị đi sân khấu, cùng nhau tham gia lễ một dự án phim truyền hình.
Buổi lễ kết thúc, ngay Phó Đình Viễn định rời đi một giọng nói dịu dàng dễ nghe vang : “Sếp Phó, xin chờ một chút.”