Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6psfUihnDl

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Đợi anh một lát, không .”
Đúng vậy, nước …
Ngay cả đứa ngốc cũng đoán được chuyện gì đang xảy ra rồi.
31
Sau đó, em họ đưa tôi về.
Suốt dọc đường, nó cứ nhìn tôi bằng ánh mắt như thể thiếu nữ lỡ bước sa chân vào con đường sai trái, đầy đau và thất vọng.
Tôi đã mất nửa mạng, nó cũng chẳng han gì nhiều.
Về tới phòng trọ, tôi nằm thẫn thờ hơn một tiếng vẫn chưa hoàn hồn lại từ cú sốc ban nãy.
Thật ra tôi nhắn WeChat Tiêu Dực bên đó thế nào rồi, lại sợ bị tại trận.
Tôi đi tới đi lui trong phòng, bực bội xả mà không có chỗ nào để xả.
Điện thoại đột nhiên có tin nhắn .
“Anh không , lát nữa tìm em.”
Tiêu Dực.
Tôi nhìn WeChat, cuối cùng cũng nhẹ nhõm thở ra một hơi.
“Không cần phải gấp đêm nay , anh cứ từ từ nói chuyện với ba mình đi.”
bên đó không trả lại nữa.
Tôi lại đầu thấp thỏm lo lắng.
Cứ thế nằm chờ tin nhắn anh ấy, đợi mãi 12 vẫn không thấy.
Tôi mất ngủ luôn.
Gần 12 , chuông cửa đột ngột vang .
Tôi không suy nghĩ gì, chân trần lao ra mở cửa.
Vừa mở cửa đã thấy Tiêu Dực đứng đó, khóe miệng còn dính máu, trên cũng có mấy bầm tím.
Khoảnh khắc đó, tim tôi như bị bóp nghẹt. Vừa đau , vừa thương, lại còn cả… thích.
Tôi chẳng cần suy nghĩ gì nữa, lao vào ôm chầm lấy anh ấy.
Anh hơi khựng lại, rồi cũng giơ tay ôm tôi.
“ thích anh dữ vậy ?” Anh thầm bên tai tôi.
Tôi vốn đang định xúc động một chút, lập tức hết mood.
“Tôi không có!” Tôi giận dữ.
“Ừ, không có.” Anh một tay ôm tôi , còn đưa tay đóng cửa lại.
“Thả tôi !” Tôi đấm vào anh.
“Ngay đây.” Anh bình tĩnh bế tôi đặt ghế sô-pha, rồi ngồi bên cạnh.
Tôi nhìn thương lộ rõ trên anh, đau :
“Ba anh đánh đấy ?”
“Ừ.” Anh cầm mấy tờ giấy, nhẹ nhàng lau đi máu, rồi vứt vào thùng rác.
“ anh không tránh?”
“Tránh làm gì?” Anh nhìn tôi, ,
“Đòn sớm muộn cũng phải nhận.”
“…” Tôi thở dài, chẳng biết nói gì, trong lại thấy hối lỗi.
“Ba anh nổi giận lắm ? Vậy mà anh còn dám chạy ra đây, không sợ ông ấy tức hơn ?”
“Sợ .” Anh ngả người dựa vào sô-pha, thở nhẹ,
“ ông già đó cũng già rồi, đấm chẳng đau như tưởng.”
“Máu me đầy thế mà còn bảo không đau, anh đang lừa ai vậy?” Tôi đi lấy hộp y tế.
Kéo sô-pha, lấy bông tăm, chấm thuốc sát trùng xử lý thương cho anh.
Anh lại nắm lấy tay tôi:
“Đau vì anh , ?”
“ tôi không đùa với anh…” Tôi thở dài.
“…Không đau thật mà.” Anh thả tay tôi ra, xoa đầu tôi.
“…” Tôi im lặng, tiếp tục xử lý thương.
“Em anh có sợ ba không , sợ .” Anh đột nhiên nói.
“Vậy còn đây?” Tôi trừng mắt.
“ anh sợ em buồn hơn.” Anh xoay sang, ánh mắt ươn ướt nhìn tôi chăm chú.
tình cảm bất ngờ đó khiến tay tôi run .
Tôi cúi đầu, không nói gì.
“Vậy, , trả của em ?”
32
“ trả gì cơ?” Tôi giả ngu.
anh chẳng chơi trò đó, trực tiếp nắm tay tôi, kéo nhẹ một , tôi liền ngã vào anh.
Khoảng cách quá gần, tim tôi lại đầu đập loạn.
Cả hô hấp cũng rối loạn theo.
“Anh nghe thấy trả rồi.” Anh khẽ nói.
“Hả? Em còn chưa nói mà.”
“…” Anh khẽ bên tai tôi, đưa tay chỉ vào vị trí tim tôi:
“Nơi ồn ào quá. Nó nói em thích anh, bên anh.”
Tôi…
tên thật biết tự ảo tưởng!
“Có khi nào nó bị hoảng sợ quá không? nó có thích anh.”
“…” anh lập tức sầm ,
“Anh không tin.”
“Tự tin ghê ha.” Tôi bật , nhìn vẻ giận dỗi của anh, dễ thương quá đi mất.
nựng.
“…” Anh đẩy tôi ra, đầu giận thật.
“, em anh ‘em trai’ nha?” Tôi khẽ .
“…” Anh lập tức quay sang nhìn tôi chằm chằm.
“Anh thích em vậy ?” Tôi trêu.
“Chẳng phải em cũng thích vậy ?” Anh lại.
“Em nào có!”
Tôi trước từng yêu ai nhỏ tuổi hơn.
“Không phải, em mà say có thể làm ra bất kỳ chuyện gì.” Anh lườm tôi một .
“Em…” Tôi cạn .
“Vậy em anh hai tiếng ‘ ’ đi, để anh nghe thử?” Tôi dụ dỗ.
Tôi thật sự… chỉ tò mò thôi mà.
“Không .” Anh đầu hờn dỗi.
“ đi mà~” Tôi năn nỉ.
Anh ngẩng đầu nhìn tôi:
“Chọc anh nữa hả?”
“ ?”
Giây tiếp theo, anh bất ngờ kéo tay tôi lại, cúi hôn một .
Trời ơi!
Vượt quá cả sức tưởng tượng của tôi.
Cuối cùng, anh thầm bên tai tôi dụ dỗ:
“ làm bạn anh nha, hửm?”
Tôi đã bay tận trời rồi, lúc anh có nói đi cướp ngân hàng tôi chắc cũng gật đầu rụp.
“Ừm, ngoan~” Tôi đưa tay xoa đầu anh.
Trong khoảnh khắc đó, ánh mắt anh chợt thay đổi, trở nên tĩnh lặng.
“Thích anh không?” Anh khẽ .
“Thích .” Tôi nâng anh , thầm,
“Yêu một nhóc cún như anh cũng có tệ… Ai mà kháng cự nổi Tiêu ?”
“…” Anh im lặng, rồi lập tức ôm lấy tôi, đặt những nụ hôn dày đặc.
…