Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6AcyhL27Sz

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“ nào chẳng thế.” Tôi nghiến răng nghiến lợi.
“Tối qua hôn tôi mạnh như vậy, cái mạnh vậy , chị?” Cậu ta nhìn tôi. “Thú vị ghê…”
Tôi van cậu ta , mỗi lần lại lộ hai cái răng nanh nhỏ, bộ dạng vô hại đó là định dụ ai?
“, chị định nói là đột nhiên thấy hứng thú với tôi ?”
Tôi định trêu lại.
“ không hẳn.”
Cậu ta lập thu lại nụ .
“……”
tiệt…
Lại để cậu ta chiếm thế thượng phong.
“ nhìn tôi kiểu đó.” Cậu ta lùi lại bước, “Tôi sợ đấy.”
“Sợ cái ?” Tôi rút thoại soi thử, hôm nay đâu có trang điểm, không mức dọa vậy .
Cậu ta ngờ ghé sát tai tôi, thì thầm: “Sợ… sợ chị.”
Cậu ta gần, tim tôi lập đập nhanh.
nói cậu ta chui thẳng vào màng nhĩ tôi, toàn thân tôi nổi hết da gà.
“Tôi hẹn , tạm biệt.”
Cậu ta lập rút lui, kéo giãn khoảng cách, vẫy tay chào đi mất.
Tôi đứng ngây tại chỗ, rất lâu không lấy lại được bình tĩnh.
Trên đường về, trong đầu tôi toàn là gương mặt của cậu ta.
Cái đồ em trai cặn bã tiệt.
Trêu chọc ta xong thì biến luôn.
9
Vài ngày sau, tôi nghĩ đi nghĩ lại, vẫn gửi tin WeChat cho Tiêu Dực.
“Cậu đỡ chút nào chưa?”
hơn mười phút sau cậu ta mới trả lời.
“? Ở đâu?”
Ở đâu?
Còn ở đâu được ?
Sốt đó.
Nói qua WeChat không rõ, tôi dứt khoát gọi thẳng.
Lần cậu ta bắt máy rất nhanh.
“Bác sĩ bảo cậu uống thuốc đúng giờ, cậu không đấy?” Tôi nhỏ hỏi.
“Ừ.” cậu ta có chút nặng nề.
Bên cậu ta yên ắng lạ, yên tĩnh mức thường.
“Chỉ ‘ừ’ thôi ?” Tôi hỏi lại. “Tôi nói chuyện rất nghiêm trọng đó.”
“……” Cậu ta không đáp, hạ nói: “Lát nói.”
“Tại lát ? Cậu có lề mề…” Tôi còn lo hơn cả cậu ta.
“Dực ca, đấy ?” Đầu dây bên kia ngờ vang lên mấy nam sinh.
“Khi nào có mà không nói với bọn ?”
“Xinh không? Gọi ra chơi đi?”
“Đúng đó, gọi chị dâu ra chơi.”
“Chị dâu, bọn em định…”
Câu nói còn chưa dứt, bên kia đã có ai đó bịt miệng lại.
……
Ừm, lúc nhiều âm thanh lộn xộn vang lên.
Tôi đứng trân tại chỗ, hơi luống cuống.
“ .” Tiêu Dực uể oải nói.
“Vậy là cô em suốt ngày bám cậu hả?”
“Em ? Hơn em chút…” Cậu ta khẽ.
Tôi…
Tôi má nó tôi bám cậu lúc nào, cái đồ khốn nạn !!
“Tôi cúp máy đây.” Tôi dứt khoát ngắt thoại.
tôi .
cúp xong, em họ tôi tới nhà, bảo đưa tôi đi giải sầu.
“Chị, em nói chị thất tình, không cần vì cái cây mà bỏ cả khu rừng. Em dẫn chị đi , trai đẹp muốn chọn kiểu có kiểu đó, đảm bảo hơn cái anh học trưởng kia của chị.”
“ em biết chị thất tình?”
“Nhóm họ nhà dì hai nói đó.”
Tôi…
Mẹ tôi đúng là không thể chơi được, có chuyện là bà rêu rao khắp nơi.
“Chị lại gọi đi liếm mặt thằng tra nam kia , không em nói , đàn ông ấy, chiều được đà làm tới.”
“Không …” Tôi và Tiêu Phàm đã là quá khứ từ lâu , trong nhà tôi chuyện vẫn chưa xong?
“ có lừa em , chị là biết … em, gọi , đi thôi.”
Em họ tôi kéo tôi tủ quần áo chọn đồ.
Cuối cùng chọn cho tôi bộ cực kỳ thiếu vải.
Bắt tôi mặc vào.
Vốn tâm trạng đã chẳng tốt, tôi ngu ngốc tin nó, ngoan ngoãn mặc lên, đi .
10
, Tiêu Dực ngờ gọi .
Tôi lập từ chối.
Thái độ của cậu ta vẫn còn khiến tôi , với lại, thật sự không nơi thích hợp thoại.
Cậu ta lại gọi lần , tôi lại từ chối.
Cậu ta gửi lại tin: “?”
Tôi tùy tiện bịa: “Đang họp video.”
trả lời xong thì bị em họ tôi kéo sang góc, vẻ mặt thần bí.
“Chị , hôm nay chị giúp em.”