Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60JYV4rzDy

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

11

Sáng hôm sau làm, Hạ Đình Xuyên mặc một chiếc áo len cổ tròn. Vết cắn trên cổ lộ ra rõ rành rành.

Đồng nghiệp liền trêu chọc Tống Ngôn: “Ngôn Ngôn, không ngờ lại dữ dội vậy nha~” “Bề ngoài thì sáng, ai ngờ sau lưng lại mãnh liệt ghê gớm.”

Sắc mặt Tống Ngôn lập tức thay đổi, mà không nói gì.

Tôi hừ nhẹ một tiếng, vui lòng. Ít nhất, không ai nghi ngờ đến tôi.

Gần đây, Lưu Khâu cứ thở dài suốt

“Trì à, dạo này tôi xui xẻo quá trời.” “Tôi đâu có đắc tội với ai đâu mà hết xui này tới xui khác.”

“Tôi chùa bái Phật giải hạn mới được.”

Lúc tôi đang an ủi anh ấy. Nhưng tay vừa gõ phím vừa chợt khựng lại, thoáng hiện một giả thuyết kinh khủng.

Tôi tức giận xông thẳng vào văn phòng của Hạ Đình Xuyên. “ của Lưu Khâu, có do anh làm không?!”

Hạ Đình Xuyên xoay cây bút tay, bình thản nói: “Là tôi.” “Loại cặn bã , đáng nhận quả báo.”

Tôi nghẹn lời: “Vậy anh thì ? xưa anh đột ngột nói chia tay, cũng là cặn bã. tôi không anh báo ứng gì cả?”

Gương mặt Hạ Đình Xuyên bỗng vặn vẹo: “Hắn có thể so với tôi à?!”

Tôi thở dài bất lực: “ không bạn trai tôi.”

là anh em tốt thôi. Hôm tôi cố ý nói .” “Anh đừng động đến nữa!”

Sắc mặt Hạ Đình Xuyên biến đổi, đôi mắt sáng rực: “Thật không?”

Thật muốn đấm cho anh một phát! Tôi gật , vẻ mặt đầy bất lực.

đến hai sau, Lưu Khâu lại hí hửng hẹn tôi ăn. “Chuyển vận rồi chuyển vận rồi! Chủ nhà không những đồng ý cho thuê tiếp mà giảm nửa tiền nhà!”

“Đám người gây sự ở quán bar cũng biến mất tiêu luôn!”

Tôi nhìn anh đầy áy náy, lặng lẽ thanh toán trước.

12

Sau tôi bận tối mặt với dự án. Một nọ, người bên phòng hành bất ngờ thay toàn bộ nội thất văn phòng tôi.

Ghế thái học, bình đun giữ nhiệt, cây xanh lọc không khí… Tôi kinh ngạc không nói nên lời. ty bỗng dưng nhân văn từ khi nào vậy trời?!

Chuỗi bận rộn quay cuồng cuối cùng cũng kết thúc viên mãn. ty tổ chức buổi team building ở một nhà hàng ven hồ.

Lần tụ tập này, mọi người dạn dĩ hơn so với lần trước. Sau vài ly rượu nhẹ, có người đề nghị chơi “Thật lòng hay thách thức”.

Người tiên chọn là tôi. Có người hỏi: “Giám đốc Giang yêu bao nhiêu người rồi?”

Tôi cảm nhận được ánh nhìn thẳng thắn từ Hạ Đình Xuyên. Tôi cầm ly rượu , chọn uống thay vì trả lời.

Tống Ngôn đột ngột tiếng: “Giám đốc Giang đẹp trai vậy, chắc yêu đương không đếm xuể nhỉ?”

Tôi mỉm , đáp nhẹ: “ đấy, người yêu tôi chắc xếp hàng dài tới tận Paris.”

Tống Ngôn khựng lại, gương mặt hơi gượng gạo.

Chơi thêm vài vòng, chai lại về phía tôi. Tống Ngôn hỏi tiếp: “Giám đốc Giang, sau khi giám đốc Vương từ chức, anh có khó nghi không?”

“Nghe nói trước kia hai người là cặp bài trùng, hay tác, ăn cơm, ở chung phòng khách sạn…”

giám đốc Vương là họ hàng của sếp cũ. Tôi nhìn Tống Ngôn bằng ánh mắt hứng thú.

làm ? Phát hiện ra điều gì giữa tôi và Hạ Đình Xuyên rồi à? Coi tôi là tình địch luôn ?

Tôi nhếch môi : “Tôi chẳng nhớ nhung gì một giám đốc cũ cả.”

Hạ Đình Xuyên chậm rãi tiếng: “ giám đốc Vương là sa thải, chứ không tự xin nghỉ việc.”

Tống Ngôn lập tức xấu hổ, không nói được gì.

Trò chơi vẫn tiếp tục, lần này chai trúng Hạ Đình Xuyên.

Cả bàn lập tức náo loạn, đồng thanh hỏi: “ giám đốc Hạ, người anh có mặt ở đây không?”

Hạ Đình Xuyên liếc nhìn về phía tôi, đáp ngắn gọn: “Có.”

Cả bàn rộ tiếng hú hét. Tống Ngôn mặt đỏ cà chua.

Một ý nghĩ chợt lóe tôi. Không lẽ… anh nói là tôi?

Nếu vẫn tôi, thì lại bỏ ?

Nghĩ càng nhiều, tôi càng bực mình. Tôi đứng dậy, dọc theo hồ để trấn tĩnh.

bao lâu, Hạ Đình Xuyên đã theo sau. “Giang Trì, người anh là em.” “Bao qua, anh thay đổi.”

Tôi cảm buồn vừa nghe lớn nhất kỷ. “Liên quan gì đến tôi?”

“Hạ Đình Xuyên, anh có cảm mình kỳ cục không?”

xưa vô cớ nói chia tay, sau lại nói tôi.” “Anh nghĩ tôi sẽ đứng yên chờ anh à?”

Giọng anh thấp xuống: “Anh nghĩ em sẽ chờ anh, nhưng hiện tại em vẫn độc thân… nghĩa là anh vẫn cơ hội.”

Tôi nhàn nhạt nói: “ anh nói, chúng là hai đường thẳng song song, không cùng một giới.”

Câu nói ấy khiến Hạ Đình Xuyên cứng họng, không nói được gì nữa.

Tùy chỉnh
Danh sách chương