Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

【Chào mừng phó bản “Chín Tầng Quỷ ”.】

vòng ngày, tiêu diệt quỷ dị là hoàn thành.】

【Người chơi ban đầu: 16 người; người sống sót: 16 người.】

【Chúc các người chơi chơi game vui vẻ!】

Một luồng sáng trắng lóe , tôi trước một tòa đen cổ kính sừng sững,

Bên tai vang lên giọng máy móc quen thuộc quỷ dị.

Là một đứa cận nặng, bán kính ba mét tôi không phân nổi người hay vật, bóng mờ.

Nên giờ tôi đội mũ, đeo khẩu trang, không dính vào , cố gắng thể hiện mình vừa khiêm tốn vừa bí ẩn.

Quả nhiên, bên cạnh vang lên tiếng hô hoán của người chơi mới.

“Đây là đâu vậy? Tôi nhớ lúc nhảy bungee dây đứt, tôi c.h.ế.t !”

“Hình như tôi cũng c.h.ế.t vì bệnh, đây là địa phủ à!”

Hai gã cơ bắp đi , tự nhận là người chơi kỳ cựu, đầu giải thích luật chơi cho người mới, định dẫn dắt cả nhóm.

Nghe nếu vượt hết các phó bản, tích đủ 9999 điểm truyền thuyết là có thể hồi sinh.

Vừa nghe có thể hồi sinh, cũng lên tinh thần.

Nhưng hai gã cơ bắp lại tiếp: “Số điểm nhận tùy vào mức độ dị khi vượt phó bản. Nếu lúc thoát bạn đạt 99 điểm dị nhận 1 điểm. nếu không may chạm mốc 100 điểm dị lúc chơi c.h.ế.t luôn.

“Tất nhiên, giữ điểm dị dưới 50 xem là cao thủ. Còn vượt 0 điểm dị, lịch sử mới có đúng một người.”

Gió lùa lạnh mông, tôi kéo mũ xuống thấp hơn.

Nghe , nấy đều hoảng loạn.

Bất ngờ, một ông chú bụng phệ mặc vest bật khóc.

“Cái cuộc đời khốn nạn này, tôi không cam lòng đâu! Tôi cày từ sáng tối nửa đời người, hôm vừa trả tiền nhà đột quỵ, giờ còn tôi chơi cái trò c.h.ế.t tiệt này để tích điểm làm lại cuộc đời! tích bao giờ mới đủ? Tôi không chơi nữa!”

, ổng hoảng loạn lao vào màn sương đen đặc xung quanh,

chớp mắt đã bị sương nuốt trọn.

còn vài khúc xương rơi “cốp cốp” xuống đất, như nện thẳng vào tim chúng tôi.

Giọng máy lạnh tanh vang lên.

【Người chơi ban đầu: 16 người; người sống sót: 15 người.】

nơi tôi không , dòng bình luận livestream chạy vèo vèo.

【Vãi chưởng! người này hên thế, vào đúng phó bản mới mở! Lại còn là loại 5S, tỷ lệ màn bằng 0!】

【Có gì đó lạ lắm, phó bản mới lại có tới bốn người chơi ẩn danh! Chẳng lẽ là cao thủ của bốn đại công hội vào thám thính?】

Giọng máy báo đã lúc chọn tầng .

Cả tòa có chín tầng, lên càng cao, BOSS càng nguy hiểm.

tầng đầu cho người chơi chọn, mỗi tầng tối đa hai người, nếu vượt quá bị xóa sổ.

Nhưng mỗi tầng đều có quỷ dị cư trú,

tức là người chơi buộc phải “ngủ nhờ” nhà tụi nó.

Còn tầng chín khóa cho khi tiêu diệt hết quỷ tầng đầu.

Ăn cùng tụi quỷ ngày, còn phải mạo hiểm tiêu diệt tụi nó,

nghĩ thôi cũng kích thích, điểm dị sao không tăng vọt?

Người mới tranh nhau xông về tầng thấp.

Vì cận nặng, tôi không giành lại nên định đợi người ta chọn .

Cuối cùng còn tầng là trống.

Ngoài còn bốn người chưa di chuyển, tính luôn cả tôi.

Hai gã cơ bắp liếc tôi ánh mắt khó đoán, cùng nhau vào tầng .

Tôi vừa định quanh quẩn kiếm chút manh mối,

một bàn tay trắng bệch, yếu ớt bất ngờ níu lấy áo tôi.

ơi, em… em có thể lập đội không?”

Cậu thiếu niên vừa ho vừa tôi hoảng sợ.

Hồi nãy nhiều người không chịu chung cậu ta, vì cậu yếu đuối, là biết kéo tụt đội.

Tôi nhướn mày, gật đầu thân thiện bước lên tầng .

Mẹ kiếp, tôi đúng là tốt bụng!

chỗ tôi không , dòng bình luận đầu hóng kịch.

【Ồ, bốn người cuối không hiện tên, người ẩn danh vào phó bản.】

【Cô gái kia quấn kín mít làm gì? Không dám lộ mặt à?】

【Báo cáo! Trừ cô kia không mặt, ba người còn lại đều lạ hoắc, tìm trên bảng điểm cũng không có tên!】

đời, không có cao thủ, phó bản mới này chắc bị diệt sạch.】

Ánh nến lay động, tòa rộng rãi, phong cách như trấn yêu phim.

Tường làm bằng đá to méo mó, góc chất đầy xương trắng, loang lổ vết m.á.u đỏ chói và những quả cầu tròn tròn.

Tôi không rõ, nhưng cảm giác giống cái đầu người.

Tôi hí hửng trèo lên tầng , nhưng bị chặn lại bởi một cánh cửa đỏ chót bậc thang cuối.

Cửa toát mùi m.á.u tanh nồng và hơi lạnh thấu xương.

Cậu thiếu niên tên Thanh Mộc, cúi mắt hỏi nhỏ: “ ơi, giờ phải làm sao? Không vào tầng , tới tối hệ thống g.i.ế.c mình mất.”

Tôi nhướn mày: “Đừng lo, để trổ tài.”

tôi móc balo sợi kẽm.

Áp mặt vào ổ khóa trên cửa đỏ, ưỡn m.ô.n.g lên, đầu chăm ngoáy ngoáy ngoáy.

Cuối cùng, ổ khóa “cạch” một tiếng, mở .

Tôi hùng hổ đẩy cửa bước vào, vừa đi vừa gào: “ về đây!”

Bình luận c.h.ế.t lặng.

【Đồ điên? Dám tự tiện xông vào nhà tụi quỷ!】

Tùy chỉnh
Danh sách chương