Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Lời của như giọt nước tràn ly, nhưng ta chỉ phẩy tay áo bỏ đi, thản nhiên như chẳng gì xảy ra.
tức đến mức gào khóc trong phòng ký túc:
“Kiếp trước đúng tạo nghiệp mới phải ở chung với đứa đi/ên như ! Nó gh/en ăn tức ở, nên mới đi bới móc chuyện của mà!”
“Chuẩn đấy!” Nhậm An Nhiên phẫn nộ phụ họa, “Loại đố kỵ x/ấu xa này toàn giở trò m/a mãnh thôi.”
Hai hùa nhau ch/ửi rủa .
Tôi nghe một hồi, rụt rè giơ tay: “Nhưng… các thấy lời ấy lý sao? của đúng chưa từng mà.”
“Từ Ý! muốn gì?” ngẩng mặt, mắt đỏ lừ nhìn tôi như kẻ tội lỗi đầy , “ cũng giống con đi/ên , bảo m/a? đã ch*t?”
“ phải!” Tôi vội lắc đầu, “Làm gì chuyện đó? Ý tớ … dám , vậy hai thử một lần đi. Chứng minh cô ta thấy, cô ta khỏi múa mép nữa.”
“Phải ha!” Nhậm An Nhiên vỗ trán, “Cách này được đấy! thì ghi âm lại, đăng lên nhóm nghe, vả vào mặt con ả!”
Ánh mắt bừng sáng: “Được! Tối nay sẽ với Nhiễm Quân.”
Giữa giờ học, nhóm chat ba ( ) bỗng dội bom tin nhắn.
: [ đồng ý rồi!]
Đính kèm ảnh chụp đoạn chat:
Bảo ( ): [Đồ ! muốn !]
Bảo (Ngô Nhiễm Quân): [Hả? Nhưng… tiện chuyện mà.]
Bảo : [Sao chứ? chịu đâu! thì chia tay!]
Bảo : [Biểu tượng kinh hãi.jpg]
Bảo : [Đừng chia tay mà, xin .]
Bảo : [Vì , cùng phòng bảo hẹn hò với ch*t! chịu đâu, phải chứng minh họ thấy!]
Bảo : [Biểu tượng há hốc mồm.jpg]
Bảo : [ vớ vẩn quá!]
Bảo : [ vì… giọng hơi ngọng, sợ chê giọng khó nghe…]
Bảo : [ sao, yêu giọng nhất mà~ Muốn nghe .]
Bảo : [Thôi được, khi nào rảnh thì nhé!]