Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruFF5OR
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
7
Vừa nói, Hạ Linh vừa khóc vừa nói:
“ , tôi không ký túc xá nữa. Cậu có thể nói với đại tiểu thư cho tôi tá túc một thời gian không?”
“Tiền sinh hoạt tháng này của tôi hết sạch . Đợi tôi đi thêm kiếm tiền, tháng sau tôi sẽ dọn ngoài.”
Chuyện chỗ đại tiểu thư, tôi đương nhiên không có quyền quyết định.
Hơn nữa, tôi cũng không có ý định giúp đỡ Hạ Linh.
kiếp , khi nạn nhân là tôi, cô ta đã không ngần ngại giẫm tôi thêm một cước.
Tôi nói với Hạ Linh rằng tôi sẽ thử hỏi đại tiểu thư với tình trạng hiện tại của cô ta, có không .
Dù thì cô ta mắc mấy căn bệnh kia cũng rất dễ lây nhiễm mà.
Hạ Linh thất vọng cúp điện thoại.
Chuyện lần này gần cả trường đều biết.
Hạ Linh Hướng Kiều bị mọi người cô , còn Lục thì bị lệnh cưỡng chế không cho phép đi vào ký túc xá nữ.
Tiêu Chi An nói Lục vẫn quay lại ký túc xá sau khi bị đánh mấy lần thì ngoan ngoãn từ bỏ.
Tôi hỏi Tiêu Chi An: “Anh ta không đi kiện cáo gì ?”
Tiêu Chi An cười khẩy một tiếng:
“Với danh tiếng hiện tại của anh ta, giáo viên phụ trách còn ngầm khuyên anh ta tự ngoài thuê phòng trọ.”
“Ai mà chung với anh ta chứ?”
Điều khiến tôi bất ngờ là dù bị cô , Hạ Linh Hướng Kiều lại vẫn quay về bạn với nhau.
Có vì cả hai người đều bị người khác xa lánh, nên có thể bám víu vào nhau.
Một tuần sau, Hạ Linh báo với tôi rằng Hướng Kiều đã chuyển ngoài sống chung với Lục .
Cô ta vô đáng thương nói:
“Bây giờ trong phòng ký túc xá còn lại một mình tôi. , cậu có quay về không?”
Đương nhiên là tôi từ chối.
Tôi không để bọn sống yên ổn cũng không định để bản thân rơi xuống vũng bùn với .
Sau khi chuyển ngoài, Lục Hướng Kiều bắt đầu truyền thông tự do, hai người đóng vai cặp đôi mẫu mực, xem ăn cũng không tệ.
Nếu bọn cứ sống yên ổn vậy, chẳng phải cái c.h.ế.t của tôi kiếp quá oan uổng hay ?
8
Tôi suy nghĩ một chút, cố ý đăng lên bạn : “Hôm nay thật tuyệt, đại tiểu thư tặng cho tôi một cái túi xách.”
“Đại tiểu thư nói để tôi thay đổi túi đeo, nếu không thích nữa thì cô ấy sẽ đổi cái mới cho tôi.”
Bài đăng trên bạn hiển thị cho Hướng Kiều Hạ Linh.
Rất nhanh sau , tôi thấy Hướng Kiều bình luận dưới bài viết của tôi:
“ nô tài cho người khác mà cũng xem có chút mặt mũi à?”
Ngay sau , cô ta cũng đăng một bài viết lên bạn :
“Quả nhiên, đồ tự tay mình vất vả kiếm tiền vẫn là đẹp nhất.”
Kèm theo là hình ảnh một bộ tay của thương hiệu xa xỉ.
Tôi cho Hạ Linh:
“Linh Linh, cậu Hướng Kiều là chị em tốt, cậu lại vì cô ta mà chịu bao nhiêu ấm ức vậy. Bây giờ cô ta kiếm tiền , chắc chắn sẽ không bạc đãi cậu đâu nhỉ?”
“Tôi thấy cô ta đăng trên bạn mới tay, chắc chắn cũng cho cậu một bộ .”
“Mỗi lần đại tiểu thư đi đồ đều cho tôi một phần. Chẳng cô ta đối xử với cậu còn không bằng đại tiểu thư đối với tôi à?”
Bên kia, Hạ Linh nhập rất lâu mà vẫn không gửi.
Điều kiện gia đình Hạ Linh rất bình thường, vốn dĩ cô ta đã không hài lòng với Hướng Kiều, bây giờ chắc chắn là đã tức điên lên .
Quả nhiên, tối hôm Hướng Kiều gửi WeChat cho tôi:
“Hứa , cậu có bị bệnh không? Cậu xúi giục Hạ Linh đến đòi tiền tôi là có ý gì?”
Tôi trả lời đầy vẻ vô tội:
“Chẳng phải cậu nói tôi là nô tài của đại tiểu thư ? Hạ Linh cậu thân thiết vậy, nào ngay cả một cái tay cậu cũng không nỡ cho cô ấy ? Không trong mắt cậu, cô ấy còn không bằng một nô tài?”
“Người ta vì cậu mà bị bệnh, còn bị bạn học cô .”
Hướng Kiều tức gửi thoại tới:
“Cậu bị điên à? Tiền tôi vất vả kiếm , dựa vào đâu mà phải cho cô ta?”
“Con tiện nhân còn cố tình cởi sạch đồ cho xem, tôi còn chưa tính sổ với cô ta đâu!”
Tôi tức chuyển của Hướng Kiều cho Hạ Linh.
Nghe nói ngày hôm sau hai người lại đánh nhau một trận ngay tại trường, đến mức quần áo cũng bị xé rách.
8
Hướng Kiều nói Hạ Linh giống hệt người mẹ không biết xấu hổ của cô ta, đây đã tống tiền nhà năm vạn tệ, bây giờ lại còn mặt dày đòi tiền tiếp.
Lúc , mẹ của Hạ Linh đòi mười vạn phía bên kia nhất quyết chịu đưa năm vạn, cuối mới dàn xếp xong chuyện này.
Hướng Kiều khỏe hơn Hạ Linh, cô ta trực tiếp đè Hạ Linh xuống đất, tát hết bên trái lại bên phải.
Cuối , vẫn là mọi người nhìn không nổi nữa, mới kéo hai người bọn .
Hạ Linh không có bạn . đây cô ta còn tạm ổn sau khi những chuyện kia bị phanh phui, ai nấy đều tránh xa, sợ bị cô ta lây bệnh.
Người duy nhất cô ta có thể trút bầu tâm sự có một mình tôi, người từng là bạn phòng cũng là người căm ghét Hướng Kiều.
Cô ta gọi điện thoại cho tôi khóc lóc suốt nửa tiếng đồng hồ, trong miệng không ngừng mắng chửi Hướng Kiều.