Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
9
Không phải Kiều Uyển xinh đẹp. bởi khuôn mặt tôi có c.h.ế.t cũng không quên được.
Tôi nhìn phần tên của cô ta, cười lạnh một tiếng. Cô ta lại đổi tên . Giờ gọi là Kiều Phi. Chẳng trách mẹ tôi không nhận ra.
gái mười tám thay đổi rất nhiều, mười sáu trôi qua, ngũ quan của Kiều Uyển đã hoàn toàn mở ra, so với lúc nhỏ quả thực khác biệt một trời một vực.
Thêm đó cô ta đổi tên.
Sẽ không có ai biết mối liên hệ cô ta với Kiều Uyển ngày .
Nếu tôi không từng gặp cô ta ở kiếp , chắc chắn cũng khó nhận ra.
Trong lúc tôi ngẩn người, mẹ đã rút tờ sơ yếu lý lịch của Kiều Uyển tôi:
“Trong số , mẹ ưng cái nhất, cả bằng cấp lẫn kinh nghiệm đều tốt nhất.”
Tôi cau mày: “Tuyển một cô trẻ đẹp thế về nhà, mẹ không xem phim à? Có cần tìm vài bộ cho mẹ bổ túc kiến thức không?”
Mẹ trừng nhìn tôi: “ gái nhà ai lại mình như thế? mẹ đã cùng nhau trải qua bao nhiêu sóng gió, nếu có ý đồ gì, chúng ta đã không thể bên nhau đến bây giờ.”
“Không sợ kẻ gian ăn trộm, chỉ sợ kẻ gian nhớ thương! Hơn nữa, có trai nữa, ấy trẻ khí thịnh đấy.”
Lời chưa dứt, đã thấy Tống Chi Viễn mặc vest chỉnh tề đi xuống cầu thang.
ấy nhìn tôi với ánh sâu xa.
Rõ ràng là đã nghe thấy những lời tôi .
Tôi nhìn mũi, mũi nhìn miệng, giả làm chim cút.
Sau Tống Chi Viễn đi tới, ấy thản nhiên lấy tờ sơ yếu lý lịch mẹ.
“Sơ yếu lý lịch làm đẹp đấy, mươi , kinh nghiệm làm , vậy là mười bảy đã đi làm à.”
“ quá trẻ, mẹ tuyển cô ta về nhà, chắc phải về công ty ở mất.”
nước ngoài trở về, Tống Chi Viễn bắt đầu khởi nghiệp, luôn bận rộn tối mặt tối mũi.
Một tháng có thể về nhà lần đã là tốt lắm .
Mẹ đã sớm có ý kiến với ấy, nghe vậy liền lập tức loại Kiều Uyển.
Tôi cũng không ngồi yên.
Gọi một cuộc điện thoại đến công ty dịch vụ gia đình, tố cáo Kiều Uyển có tiền án.
biết được Kiều Uyển đã mua giấy tờ tùy thân giả, dối công ty.
Kiều Uyển bị sa thải ngay trong ngày hôm đó.
Nhưng tôi không ngờ, một tuần sau Kiều Uyển vẫn đến nhà tôi.
Với tư cách là người của bà nội.
Bà nội đã lớn , luôn miệng lá rụng về cội, về quê.
10
, đã xây cho bà một căn biệt thự ở quê.
Người cũng do công ty dịch vụ gia đình bên đó cử đến.
Lần là sinh nhật tôi, bà nội cố ý quê lên.
Lúc đó tôi đi ăn với bạn bè về.
Ra phòng khách rót nước, vặn chạm với Kiều Uyển cúi đầu lau bàn ăn.
Tôi có thể thấy sự hoảng loạn và lúng túng trong cô ta ngay khoảnh khắc đó.
“Cô chủ đã về, tôi cô cất túi nhé.”
Kiều Uyển đưa ra nhận túi của tôi, tôi né tránh.
Cô ta ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn, vặn chạm phải ánh dò xét của tôi.
Tôi bóng gió:
“Nhà tôi không có thói quen , không giống như một số người, không có số làm tiểu thư cứ thích làm tiểu thư, cứ về đến nhà là chân như bị gãy, đúng không bà nội?”
Tôi quay đầu nhìn bà nội ngồi trên ghế sô pha.
Bà nội cao, hơi lãng tai, cũng không biết tôi gì.
Chỉ vẫy gọi tôi lại gần.
“Mạn Mạn, gái ngoan của bà ơi, bà lâu lắm được gặp , nhớ c.h.ế.t .”
Tôi cố tình không để ý đến bà, chỉ về phía Kiều Uyển đầy ẩn ý.
“Vậy nên bà quá nhớ , nên tìm một cô gái trạc để bầu bạn với bà sao?”
“ ghen tị đấy nhé.”
Trên mặt sàn đá cẩm thạch sáng bóng có thể phản chiếu hình ảnh, tôi thấy Kiều Uyển nhìn tôi bằng ánh căm hận.
Tôi cũng cười lạnh đáp trả cô ta.
Nhưng bà nội vẫn giải thích một cách vô tư.
Hóa ra là bà nội đi mua quà sinh nhật cho tôi ở trung tâm thương mại, không may bị ngã, Kiều Uyển đã kịp thời đưa bà đến bệnh viện.
Bà nội báo đáp cô ta, nhưng cô ta không nhận bất cứ thứ gì.
Vẻ ngoài lương thiện đã khiến bà nội cảm động.
Sau đó Kiều Uyển nhân cơ hội kể lể về hoàn cảnh đáng thương của mình, bị sa thải, không nhà không cửa.
vậy bà nội đã thuê cô ta làm người .
Tôi tính toán đủ đường, duy chỉ bỏ sót bà nội.
11
Kiếp , bà nội sống ở quê ít lên nhà, cũng không gặp Kiều Uyển mấy lần.
Nhưng đó, Kiều Uyển than thở quần áo rách nát cũ kỹ, đi học bị bạn bè chế giễu, mẹ đưa cô ta đi mua quần áo.
đi mua sắm đã xảy ra tai nạn, một chiếc xe máy chạy với tốc độ cao bị mất phanh đã lao thẳng .
Mẹ đã đỡ cho Kiều Uyển nên bị tông đến mức sảy thai.
tháng, đứa bé đã thành hình.
Là đứa trai bà nội ngày đêm mong nhớ.
Bà nội thế hận Kiều Uyển, mỗi lần gặp cô ta đều cau có, thậm chí suýt chút nữa đem cô ta cho người khác nuôi.
Sau đó, bà nội do vô tình ngã cầu thang lên cơn đau tim qua đời.
Chúng tôi đều nghĩ đó là tai nạn.
Mãi cho đến tôi chết, tôi biết là do Kiều Uyển đẩy.
Cũng là cô ta cố tình giấu thuốc của bà nội.
Ngay cả mẹ tôi sảy thai cũng là do cô ta.
Cô ta sợ mẹ tôi sinh thứ đuổi cô ta đi, nên đã tìm một tên côn đồ cùng làng đây, đưa cho hắn ta một khoản tiền, bảo hắn ta cắt dây phanh xe máy để đ.â.m mẹ tôi.
Chiếc xe máy đó vốn dĩ là nhắm mẹ tôi.
Mẹ tôi là người thẳng tính, kiếp lại được tôi bảo vệ quá kỹ.
Đến mức làm móng xong về nhà cũng không phát hiện ra nhà có thêm người .