Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6AcyhL27Sz

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

1

Nhà tôi đề cao nguyên tắc công .

Chỉ cần em trai tôi có gì, tôi cũng sẽ có tương tự.

Nếu em đồ tôi, phải trả lại đúng hạn.

không thể trả lại, mẹ tôi cũng sẽ nghiêm khắc thực hiện quy định, thay em trả tiền mặt cho tôi.

Mẹ tôi thường nói, bà sinh ra trong gia đình trọng nam khinh nữ không tôi phải khổ bà từng .

Tôi nghĩ nhà tôi rất yêu thương tôi, thậm chí đôi lúc thiên vị gái hơn.

Cho đến khi em trai dọn vào sống trong căn hộ tôi mua và không dọn , mẹ tôi đề nghị sẽ đưa tiền thay em trả cho tôi theo giá gốc.

Lúc đó, bạn tôi bắt đầu nghi ngờ: “Cậu không nguyên tắc công trong nhà cậu hoàn toàn không công ?”

“Bề ngoài có vẻ gì em trai có, cậu cũng có. thực chất chẳng phải là cậu tự mua gì, mà em trai không có, ba mẹ cậu sẽ nghĩ cách để bù đắp cho em ấy ?”

Vừa tan làm tôi nhận được tin nhắn mẹ.

tôi có thể cho em trai nhà để làm nhà tân hôn được không.

Không phải xin, mà là .

Em trai sẽ tìm cách gom tiền trả lại cho tôi.

Nếu không đủ, mẹ sẽ thay em trả.

Tóm lại, sẽ không để tôi thiệt.

Đây là quy định nhà tôi từ trước đến nay.

Chỉ cần em trai tôi có gì, tôi cũng sẽ có tương tự.

Nếu em đồ tôi, phải trả lại đúng hạn.

không thể trả lại, ba mẹ cũng sẽ bù tiền cho tôi.

mọi việc từ trước tới giờ đều theo kiểu đó tôi không có gì bất hợp lý.

Hơn nữa căn hộ đó cũng khá xa chỗ tôi làm việc hiện tại.

Để không phí, chi cho em ở, tiện cho cả hai bên.

Suy tính lại, tôi định đồng ý.

Lúc ấy, bạn tôi – Hiểu Hiểu, nhìn tin nhắn liền : “Cậu không có gì kỳ lạ ?”

Tôi ngẩn người: “Ý cậu là gì?”

Cô ấy chỉ vào điện thoại: “Ba mẹ cậu trả tiền lại cho cậu, em trai có được căn nhà. Thế cậu ?”

“Tớ cũng có nhà mà.”

“Nhà đó là ai mua?”

“Tớ tự mua.”

“Vậy nghĩa là cậu dùng tiền mình kiếm được để mua nhà, em cậu được ba mẹ mua nhà. Cậu vẫn nói ba mẹ cậu không trọng nam khinh nữ ?”

Câu Hiểu Hiểu cú đ.ấ.m vào đầu tôi, khiến tôi ong cả đầu.

Tôi phản bác, lại không biết bắt đầu từ đâu.

Mẹ tôi thường nói, bà lớn lên trong gia đình trọng nam khinh nữ, nhiều khổ cực bà không tôi lặp lại đường đó.

em trai tôi ra đời sau, sự quan tâm mẹ dành cho tôi vẫn không hề giảm sút.

Lúc nhỏ nhà tôi nghèo, ba mẹ không thể cho tôi và em trai điều kiện vật chất tốt những đứa trẻ khác, cố gắng hết sức để lo cho chúng tôi.

Tôi sinh vào mùa đông, mỗi năm sinh nhật mẹ đều may cho tôi chiếc áo bông.

Bà nói vậy là tôi là chiếc “áo bông nhỏ” giữ ấm cho bà.

Tuy đơn sơ rất ấm áp.

tôi làm xa, mẹ vẫn giữ thói quen ấy.

Chiếc áo năm nay vẫn đang được gửi chuyển phát đến.

Thậm chí có lúc tôi mẹ thiên vị gái hơn.

Bà không ngại khen tôi ngoan ngoãn, biết quan tâm.

Ngược lại, em trai thường xuyên bị bà trách mắng.

Khiến tôi đôi lúc cảm áy náy với em.

vậy mỗi năm, tôi đều dùng toàn bộ tiền thưởng cuối năm để biếu ba mẹ và em trai.

Trước đây, nếu ai nói ba mẹ tôi thiên vị trai, tôi nhất định sẽ phản bác.

Hiểu Hiểu là bạn thân từ nhỏ tôi.

Tôi mấp môi, giải thích: “Không phải ba mẹ mua, là em tớ gom tiền trả, nếu không đủ mới…”

Hiểu Hiểu cắt ngang: “Em cậu có tiền à?”

Câu trả lời quá rõ ràng.

Từ khi tốt nghiệp, em trai tôi chẳng làm gì ra hồn.

Sau này ba mẹ không nổi mới nhờ người quen tìm việc cho em, em mới bắt đầu làm.

cũng là dạng “có bao nhiêu tiêu bấy nhiêu”.

Tôi nhíu mày, cố gắng lý giải: “Em tớ sắp cưới, đương nhiên phải có nhà. tớ , không cần ba mẹ giúp họ mới nghĩ giúp em ấy.”

Hiểu Hiểu cười nhạt: “Thế lúc cậu mua nhà, ba mẹ cậu nói gì?”

cũng không phải dễ dàng gì để dành đủ tiền.”

Nói gì ư?

Lòng tôi chùng xuống.

Mẹ tặng tôi đôi giày bốt thủ công và nói đầy xúc động: “Nhà mình nghèo, không thể giúp gì cho , mẹ tin là đứa có tiền đồ, mẹ ủng hộ .”

tôi im lặng, Hiểu Hiểu lại : “Cậu nhớ hồi đại , cậu dùng tiền bổng mua tính, em trai cậu không?”

Tôi tất nhiên nhớ.

Lúc đó nhà rất nghèo, tôi nhờ vay tín dụng sinh viên.

Mua tính là điều không dám mơ tới.

mỗi lần làm bài tập, tôi đều phải đến tiệm net.

Mà tiền net không rẻ, làm lâu tôi cũng không kham nổi.

May mà tôi giỏi, năm hai giành được bổng loại nhất, liền mua chiếc laptop.

Em trai biết được, chẳng bao lâu sau liền .

Tôi được dạy phải biết chia sẻ, lại thân với em tôi đồng ý.

Mỗi lần , em đều trả lại đúng hạn.

Tôi không để ý lắm.

Cho đến lần, em mãi không trả.

Tôi mãi, em mới ấp úng nói… làm mất .

Mang ra ngoài bị trộm.

Lúc đó, tôi trời sụp.

Không giận là nói dối.

Mẹ tôi mắng em trận, vét sạch tiền dành dụm lâu nay mua lại cho tôi y hệt.

Sau đó phát hiện ra, không mất, chỉ là em quên chỗ để.

tôi , kia đưa cho em .

Lúc đó tôi mừng tìm lại được, chẳng suy nghĩ gì thêm.

Tùy chỉnh
Danh sách chương