Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10usYgn2i0

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
So với trong làng không cho con gái học, tuy ba mẹ tôi không trả học phí, ít nhất cũng cho tôi tự do học hành.
So với dì hai coi con gái công cụ lấy sính lễ, ba mẹ tôi ít nhất ngoài mặt cũng không cấm tôi theo đuổi sự nghiệp.
Nghĩ vậy, hình cũng không tệ lắm.
tôi nhanh chóng tỉnh lại khỏi so sánh nực cười đó.
Vết thương có nhỏ đâu, cũng là tổn thương.
Công bằng là công bằng, không có so sánh hơn kém.
Tình yêu cha mẹ không là cuộc thi xem ai thua t.h.ả.m hơn.
Tôi chưa bao muốn tranh giành tài sản với em trai.
Tôi hy vọng ba mẹ có nhìn sự tồn tại của tôi.
Coi tôi em trai đều là m.á.u mủ, chứ không phải là một người ngoài sớm muộn gì cũng gả .
mẹ tôi lại không dì cả sai.
Bà luôn sĩ diện, bị dì cả xúi, càng giận hơn, cảm tôi quá đáng, không tha thứ.
tôi không phản hồi, bà tức giận đòi đoạn tuyệt quan hệ.
Một lúc , tôi gửi một chữ “Được” rồi rời khỏi nhóm gia đình.
Tối đó, tôi mơ quá khứ.
Hồi nhỏ, mỗi mẹ bị ông bà ngoại làm khó, bà đều về than với tôi.
Rồi dỗ tôi yên tâm, nói rằng bà tuyệt đối không đối xử với tôi ông bà đã đối xử với bà.
bây , bà càng ngày càng giống vậy?
khi tỉnh lại, tôi có chút ngẩn ngơ, đành dồn hết tâm trí vào công việc xua nỗi buồn.
Tiểu Tiểu tôi là người cùng làng.
Tết năm nay tôi không về, cô ấy về gặp bà cụ hàng xóm từng rất tốt với mình từ nhỏ, đó nhìn tôi mà muốn nói lại thôi.
Không cần nói tôi cũng biết, danh tiếng của tôi ở làng tệ cỡ nào.
Dì cả người đó thích buôn chuyện.
Bất kỳ tội lỗi tày trời nào, trong mắt cũng có đổ lên đầu tôi.
Tôi có ép bản thân mình đừng ý.
Ban đầu tôi tưởng ba mẹ sẽ chiến tranh lạnh với tôi .
Không ngờ em trai gọi điện tới, nói mẹ tôi nhập rồi.
Tôi vô thức siết chặt điện thoại: “Chuyện gì vậy?”
“Nếu không phải do chị chọc giận, thì là gì nữa? Chị cũng biết trước mẹ phẫu thuật xong lại chút di chứng, hôm nay ăn không ngon, ngủ không yên, cũ lại tái phát.”
Tôi cúi mắt hỏi: “Bác sĩ nói ?”
“Dù thì cũng rất nghiêm trọng.” Em tôi bắt đầu nói mập mờ, “Chị xem một chút , chắc phải đóng thêm tiền phí.”
Tôi cảm có gì đó không đúng, truy hỏi , mới biết mẹ tôi nhập là vì làm việc quá sức.
Không thưởng Tết tiền chuyển khoản từ tôi, khoản tiền đặt cọc mua cho em trai đã khiến kinh tế tôi rơi vào cảnh túng thiếu.
Mà chi phí đám thì rất nhiều.
Em tôi lại là một kẻ bất tài không gượng dậy.
Không cách nào khác, ba mẹ tôi phải làm ba việc một ngày.
này cũng là vì quá mệt, mẹ tôi mới tái phát cũ.
Rõ ràng tôi biết người khiến rơi vào tình trạng này không phải tôi, vậy mà lòng tôi đau nhói.
Em tôi đợi không tôi phản hồi, bắt đầu sốt ruột: “Chị đâu rồi? Chẳng lẽ chị mặc kệ ba mẹ à? trước đâu có bạc đãi gì chị?”
“Ký sinh trùng.”
Em tôi sững người: “Gì cơ?”
Tôi lặp lại một nữa: “Tôi nói cậu là ký sinh trùng, là đồ hút máu.”
“Người khiến ba mẹ ra nông nỗi này chính là cậu.”
“Tôi sẽ không tới . Bây không, này cũng không.”
“Cậu cứ tiếp tục dày vò ba mẹ , khi kiệt sức thật rồi, người khổ nhất chính là cậu.”
Nói xong, tôi không đợi cậu phản ứng, lập tức cúp máy, chặn luôn số.
Tôi hiểu rất rõ, nếu tôi mềm lòng , chẳng qua là giúp em trai gánh vác trách nhiệm chi phí vốn do cậu lo, này cậu càng có cớ bóc lột cha mẹ hơn nữa.
Dù trong lòng có đau, tôi phải học cách dứt khỏi cái gia đình cứ tiêu hao tôi này, từng chút một.
Quả nhiên em tôi phóng đại sự việc, chẳng chốc mẹ tôi đã xuất .
Bà đăng lên vòng bè một dòng “ là phải nuôi con trai dưỡng già”, rồi phấn khởi bắt đầu chuẩn bị đám cho em trai tôi.
em tôi thì không có gì xảy ra, đổi số khác, lại kết WeChat rồi gửi thiệp cho tôi, ngang nhiên nói: “Chị à, em vợ chị không không chứ?”
“Chị với ba mẹ giận nhau lâu thế rồi, cũng làm hòa .”
“Dù em cũng là em ruột của chị, chị khác mua mua xe cho em trai, chị không mua thì thôi, xin thì đừng có keo kiệt cái phong bì nha.”
Miệng thì nói giúp ba mẹ tìm bậc thang bước xuống, thực ra là tiếc tiền của tôi.
Tôi tức bật cười.
Trước kia tôi không phát hiện ra cậu lại vô liêm sỉ vậy chứ?
Tôi lại một nữa chặn cậu .
Ai ngờ này khiến cậu nổi điên.
Một người chung gửi cho tôi ảnh chụp màn hình.
Em tôi c.h.ử.i tôi trên vòng bè là đồ vô ơn, gái ế, không gả nổi mới tính toán với người .
Nói này tôi có sống cô độc già, c.h.ế.t cũng không có ai đập bát.
Tôi cũng không nhịn, đăng liền ba tấm ảnh ký sinh trùng lên vòng bè.
Không nói gì thêm, sẽ có người lo truyền đạt tới em tôi.