Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2B6pwEfsbc

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7

Mãi nửa năm , khi Tô Kim Ngữ bặt vô âm tín, anh ta mới hậu tri hậu giác cảm sợ hãi.

Sợ không bao giờ gặp cô ấy nữa, sợ từ nay về sẽ thành xa lạ. Anh ta không chấp được cuộc đời này thiếu vắng Tô Kim Ngữ bên cạnh.

Anh ta hoảng hốt ra, bản thân luôn yêu cô ấy.

về Liên Hy, anh ta chẳng qua là ham vui thời. Nếu cái niềm vui thời phải trả giá bằng việc mất đi Tô Kim Ngữ, thì anh ta thà không .

khi chia tay Liên Hy, anh ta liên tục tìm kiếm Tô Kim Ngữ.

không ít lần, anh ta nhìn bóng lưng tương tự trên phố, kích động xông tới nhưng rồi ra không phải là Tô Kim Ngữ, sự thất như thủy triều nhấn chìm anh ta.

Anh ta bắt đầu mất cả đêm, ngay cả uống t.h.u.ố.c cũng không có tác dụng. Có một đêm vì quá muốn có một giấc ngon, anh ta lỡ nuốt 20 viên t.h.u.ố.c , phải đưa vào bệnh viện rửa ruột, suýt mất mạng.

Nằm trên giường bệnh, anh ta tìm kiếm dấu vết của Tô Kim Ngữ trên các trang mạng xã hội.

Lúc , anh ta tin rằng, tìm được cô ấy, cho cô ấy anh sớm cắt đứt Liên Hy, rồi bày tỏ tình yêu của mình, cô ấy định sẽ hồi chuyển ý.

Tuy nhiên, hiện thực giáng cho anh ta một cái tát đau điếng.

Hóa ra Tô Kim Ngữ rời đi, không phải vì ghen tuông, mà đơn thuần là vì hết yêu anh ta rồi.

Ngay cả Tiểu Hữu cũng là do mẹ anh ta dùng tiền để đổi lấy.

Thời Tự trong khoảnh khắc cảm trời đất như sụp đổ.

Anh ta đau khổ và tuyệt , nhưng không phải làm thế để níu kéo cô.

Anh ta không bất cứ át chủ bài .

Tô Kim Ngữ không yêu anh ta, cũng không yêu Tiểu Hữu.

Cuộc chiến Ninh Duật này, anh ta hoàn toàn không có cơ hội chiến thắng.

Nhưng anh ta không muốn dễ dàng bỏ cuộc.

Anh ta nghĩ, Tô Kim Ngữ chịu cho anh ta một cơ hội, dù phải quỳ gối, anh ta cũng cam tình nguyện.

12

Thời Tự tìm tôi.

Thái độ của anh ta ti tiện và hạ mình chưa từng :

“Kim Ngữ, cả đời này ngoài em ra, anh chưa từng yêu ai khác.”

“Những năm qua anh không ngừng nghĩ về em, tìm em mức sắp phát điên rồi.”

“Chuyện của Liên Hy, là anh có lỗi em, nhưng anh thật sự chưa từng yêu cô ta, chẳng qua là ham vui thời.”

“Anh làm sai, em muốn trừng phạt anh thế cũng được, xin em đừng làm ngơ anh, được không?”

Tôi tin anh ta không yêu Liên Hy, và Liên Hy có lẽ cũng không yêu anh ta. Hai họ, một kẻ thích chơi bời, một kẻ thích tiền, là “ngưu tầm ngưu mã tầm mã” mà thôi.

Tôi từng nghe Ninh Duật nhắc , vài năm trước khi bỏ rơi, mức sống của Liên Hy tụt dốc thê thảm. Cô ta không chấp được sự sa sút , ve vãn một đại gia đời đầu, không may vợ ta bắt quả tang tại trận.

Liên Hy bà vợ kia xử lý thê thảm, tiền không kiếm được mà gài bẫy nợ một khoản tiền khổng lồ. Cô ta không trả được nợ, cầu xin Thời Tự giúp đỡ, nhưng anh ta hoàn toàn không quan .

Cuối cùng, Liên Hy ta chặt đứt một bàn tay, kết cục vô cùng t.h.ả.m thương.

Nhưng tôi sẽ không đồng cảm cô ta, là tự gieo tự gặt, không trách khác được.

Thời Tự không yêu cô ta, sự dơ bẩn trong quá khứ của họ là sự thật. Tôi không tha thứ cho một đàn ông từng làm tổn thương tôi.

Thời Tự, tôi không yêu anh là thật sự không yêu nữa rồi, tôi thà c.h.ế.t cũng không quay anh, đừng có si tưởng nữa!”

Đôi mắt anh ta rơm rớm lệ, giọng nghẹn :

“Dù em không yêu anh, vậy Tiểu Hữu thì sao?”

Anh ta cùng đường, thử dùng cái để đ.á.n.h thức tình mẫu t.ử trong tôi:

“Tiểu Hữu ngoan, ai gặp nó cũng khen nó hiểu chuyện, lễ phép và giàu tình cảm.”

“Nó giống em, thích ăn ngò rí, ghét rau chân vịt, khi thích nằm ở mép giường bên trái.”

“Nó thường xuyên hỏi mẹ đang ở đâu, có phải vì ghét nó nên mới không nó nữa.”

“Mỗi lần học thủ công, nó đều nghe chăm chú , làm đồ thủ công đẹp hơn những đứa trẻ khác. Nó đợi này gặp được em, nó sẽ tặng hết những món đồ cho em.”

“Nó hy em , nó luôn yêu em.”

“Kim Ngữ, Tiểu Hữu là trai em mang nặng đẻ đau mười tháng, em thật sự không quan nó chút sao?”

Được rồi, không quan , là giả dối.

Tôi phải thừa , tôi chưa đủ nhẫn , rốt cuộc không làm ngơ m.á.u mủ ruột thịt của mình.

vẻ mặt tôi hơi lay động, Thời Tự lập tức nhen nhóm hy , vẫy tay về phía chiếc Mercedes-Benz đang đậu bên đường.

nhanh, cửa xe mở ra, bảo mẫu dắt Tiểu Hữu đi về phía tôi.

13

Thời Tự hy tôi có để Tiểu Hữu ở nhà vài ngày.

Tôi anh ta muốn tôi và Tiểu Hữu bồi dưỡng tình cảm, để anh ta có cơ hội lợi dụng trai mà lay chuyển trái tim tôi.

Tôi không từ chối đề nghị của anh ta, nhưng cũng không cho anh ta bất kỳ ảo tưởng :

“Tôi đồng ý gặp Tiểu Hữu, đơn giản vì nó là tôi, không liên quan gì anh.”

“Xin anh đừng biến trai thành công cụ, làm vậy khiến tôi càng thêm coi thường anh.”

“Tôi không yêu anh, nên dù anh có làm bao nhiêu chuyện đi chăng nữa, tôi cũng không đáp . Đừng lãng phí thời gian vào tôi nữa, không thiết.”

Nghe vậy, ánh mắt Thời Tự tối sầm , giữa hai hàng lông mày tràn ngập sự u buồn, nhưng anh ta cố chấp :

“Chưa thử làm sao không được? Kim Ngữ, em đừng vội kết án t.ử cho anh như vậy, anh sẽ cho em sự chân thành của anh.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương