Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/10t3CFo17o
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi gọi ngay cho bên môi giới kiểm tra tình trạng cho thuê hai căn hộ kia.
“Chị Hứa Nguyện, tôi đã kiểm tra giúp chị.”
“Một căn vẫn đang cho thuê thường, còn căn kia…”
Môi giới do dự một lát, rồi nói tiếp:
“Cách đây khoảng một năm, chồng chị yêu cầu dừng cho thuê, nói là chị muốn sử dụng này.”
Tôi im lặng một lâu.
“Được rồi, tôi rồi.”
“Chuyện này, đừng nói với chồng tôi.”
Nói xong, tôi gửi cho bên môi giới một phong bao lì xì.
đăng càng càng hot, dưới đã có hàng trăm luận.
Hầu hết đều chửi tác giả là đồ cặn bã.
【Loại đàn ông bỉ ổi, ngoại tình này là đây?】
【Nói thật nhé, trong tiểu thuyết tôi, anh c.h.ế.t ngay chương thứ hai.】
【 ơn , người chút được không?】
【Zhihu – nơi bạn chia sẻ câu chuyện vừa bịa xong.】
【Lần đầu tiên thấy một kẻ ăn bám mà còn nói chuyện cao thượng thế này.】
【Chắc vợ anh mù lấy một thằng vậy.】
Cũng có một số ít người bênh vực .
【Anh bạn, đỉnh đấy, còn nghĩ ra được chiêu này!】
【Tấm gương cho cánh đàn ông chúng .】
【Phải trị phụ nữ thế này đúng!】
Tôi báo cáo từng luận một.
Có vẻ cũng đã đọc luận.
Một , lại cập nhật viết, giọng điệu có phần cáu kỉnh, chắc là chửi tức điên.
【Mấy người nói tôi ăn bám, bớt ghen tị .】
【Mấy người qua là đố kỵ với tôi thôi!】
【Tôi đối xử với vợ quá tốt, cái cũng chiều theo cô ấy.】
【Cô ấy tốt nghiệp xong chịu , chỉ ở vẽ mấy bức tranh vô giá trị.】
【 có bao nhiêu tiền cũng cô ấy ăn mòn thôi!】
【 này, không phải vẫn là tôi nuôi cô ấy sao?】
“Tranh vô giá trị?”
Tôi phì cười.
Nếu tôi có hơn ba triệu người theo dõi trên toàn mạng, một bức tranh bất kỳ cũng bằng nửa năm lương …
Không còn nói vậy không?
【Còn những ai nói vợ tôi không nên lấy tôi…】
【E sẽ phải thất vọng.】
【Hồi đại học, chính cô ấy là người theo đuổi tôi!】
【Tiểu thư giàu thì sao chứ? phải cũng là kẻ mù quáng vì tình? tôi nắm trong lòng bàn tay thôi!】
Tôi hít sâu, cố đè nén cơn giận dữ đang sôi sục trong lòng.
【 cô ấy giàu có đấy, nhưng tôi tự tin mọi thứ tôi có được đều nhờ chính mình.】
【 kết hôn, ba vợ tôi đề nghị đưa tôi công ty gia đình.】
【Nhưng rồi sao? Lại bắt tôi bắt đầu một vị trí pha trà rót nước!】
【Dựa cái chứ? qua là coi thường tôi mà thôi!】
Ba tôi từng lính, là một người nghiêm khắc và ngay thẳng.
tôi cưới , chưa có công việc ổn định.
Tôi tin năng lực chồng, nên năn nỉ ba giúp đỡ, cuối cùng ba đồng ý trưởng nhóm dự án.
Nhưng chối, nói không muốn cửa , muốn ra ngoài tự rèn luyện, khi nào đủ kinh nghiệm sẽ quay về.
tôi còn xúc động, nghĩ anh là người có chí tiến thủ.
Không ngờ , lý do thật sự là vì anh chê bai công việc , cho gia đình tôi đang sỉ nhục anh .
【Giờ tôi cứ giả vờ thế này, đợi khi ba cô ấy qua đời…】
【Toàn bộ tài sản cô ấy, phải đều sẽ là tôi sao?】
【Cũng xem không uổng công tôi nhẫn nhịn suốt những năm qua.】
【Ai bảo bọn họ khinh thường tôi chứ?】
Tôi thở gấp, cả người run lên vì phẫn nộ.
Đột nhiên, một cơn đau dữ dội truyền bụng dưới, tôi ôm lấy bụng, thét lên một tiếng.
Dì Lý hốt hoảng chạy ra, nhìn thấy vết m.á.u trên váy tôi, sắc mặt trắng bệch.
Tôi ngược lại tĩnh hơn một chút.
“Dì Lý, gọi cấp cứu.”
“Đừng báo cho .”
“Liên hệ với ba tôi là được.”
Xe cứu thương rất nhanh.
khi kiểm tra, bác sĩ nói tôi có dấu hiệu sảy thai sớm, nhưng may mắn là chưa có nghiêm trọng.
“Phụ nữ mang thai không được kích động quá mức, giờ phải chú ý nhiều hơn.”
Tôi gật đầu đồng ý.
khi bác sĩ và y tá rời , ba tôi lo lắng lên tiếng.
“Nguyện Nguyện, chuyện này là sao?”
“ đâu?”
Tôi cẩn thận sắp xếp lại lời nói, kể hết mọi chuyện.
tôi cầm điện thoại tôi lên, đọc từng dòng trong viết.
cuối cùng, bà gần đứng không vững, mắt đỏ hoe, cắn răng chửi rủa:
“Thằng khốn nạn này!”
Ba tôi đỡ lấy , sắc mặt âm trầm, không nói một lời.
“Con định tiếp theo?”
“Ly hôn chứ?”
Tôi gật đầu.
“Tất nhiên là phải ly hôn.”
“Nhưng trước , con muốn phải trả giá.”
“Ba , coi chưa hết.”
“ con tự giải quyết.”