Tạ Đại Nhân, Ngài Uống Phải Giả Dược Rồi!

Tạ Đại Nhân, Ngài Uống Phải Giả Dược Rồi!

Hoàn thành
5 Chương
17

Giới thiệu truyện

Sau khi cùng vị tri châu lạnh nhạt Tạ Kỳ An kết thân, chàng bận rộn công vụ, không chịu gần gũi ta.

Ta đành bỏ bạc ra mua một bình thần dược từ tay thương nhân rong ruổi, đổ toàn bộ vào bát chè đậu đỏ của chàng.

Nghe đồn thần dược này chỉ cần một giọt cũng đủ khiến người ta khó lòng tự chủ, đến cả Diêm Vương uống vào cũng phải gọi ta một tiếng “bảo bối”.

Quả nhiên, sau khi uống xong, vị tri châu lạnh lùng kia hóa thân thành sói đói.

Ta từ trạng thái “sắp đói chết”, thiếu chút nữa lại thành “bị dày vò đến chết”.

Mấy ngày chẳng biết xấu hổ, chẳng biết e thẹn ấy vừa qua đi, thương nhân kia bị quan phủ bắt vì tội buôn bán giả dược.

Ta nghi ngờ nhìn về phía tri châu đại nhân đang chậm rãi cởi y phục.

Chỉ thấy làn da chàng trắng hơn tuyết, ở khóe mắt vương chút đỏ ửng, ánh mắt mị hoặc như tơ.

Thấy ta vẫn ngây người, chàng nghiêng đầu làm nũng: “Phu nhân, mau lại đây, xuân tiêu một khắc đáng giá nghìn vàng.”