Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UtQfmKs4i

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1.
Tháng thứ hai bị đ//ày vào lãnh cung, ta bảo Tứ Hỉ trồng đầy cúc trong lãnh cung.
lãnh cung rực rỡ đến mức suýt thì không qua nổi “kiểm duyệt”.
Đang ta suy hay là dứt khoát gọi thêm hai tiểu quan đến, để câu chuyện này càng không thể qua nổi “kiểm duyệt”, thì Bệ Tiêu Kỳ Cảnh giá lâm lãnh cung.
Hắn đứng ở cửa ta đang múa ch//ém cúc , theo phản xạ lùi lại một bước, trông có vẻ còn muốn che che “cúc hoa” của mình.
Ta: “……”
Chẳng là lần trước luyện , ta không để ý đến sự xuất hiện của hắn, lỡ đ//âm một vào m//ông hắn thôi ?
Hắn đã đ//ày ta vào lãnh cung một tháng lẻ một ngày , vẫn còn th//ù dai như !
bảo đế vương lòng dạ bao la thiên cơ , thiên của hắn chỉ to bằng cái m//ông thôi ?
ta đang o//án h//ận thầm r//ủa hắn, hắn đã điều chỉnh lại biểu cảm, bước vào lãnh cung lần nữa, nhìn ta hỏi: “Hoàng hậu mình ở đâu chưa?”
thì , không muốn nhận lắm.
Tạ Họa Thư ta đây, dẫu cũng là con nhà tướng, cha ta là Trấn Quốc đại tướng quân lừng lẫy tiếng tăm, nương ta là phó tướng của cha ta.
Tâm nguyện từ nhỏ của ta là, hoặc tung hoành sa trường, hoặc chiến đấu trên giường… à không, hoặc tiêu d//ao giang hồ, tóm lại là càng phóng đ//ãng không bị ràng buộc càng tốt.
Tung hoành sa trường thì tạm thời không cần đến ta, mấy năm nay, biên giới phía nam Đại Lương được cha nương ta trấn giữ kín như bưng, quốc thái dân an, không cần đ//ánh gi//ặc. là, ta mình sẽ đi tiêu d//ao giang hồ trước.
Kết quả, còn chưa ra khỏi kinh đô, giữa đường lại lòi ra một Tiêu Kỳ Cảnh.
Hắn nhất quyết đòi tiễn ta, k//éo ta uống r//ượu ừng ực, ừng ực ra chuyện.
Ra chuyện nào à, tửu lượng của ta không tốt, ai ngờ tửu lượng của hắn còn kém hơn ta. Uống xong, hai tỉnh lại, thì đã mình tr//ần như nhộng nằm trên cùng một chiếc giường. Chiếc giường đó còn rất khó trèo lên, tên là “long sàng”.
Sau đó, Thái hậu, Thái phi, các quan văn võ đều đồng loạt chuyện ta và Tiêu Kỳ Cảnh đã ngủ với .
Thái hậu phán: “Canh Tạ Họa Thư ai gia, tuyệt đối không được để nó mang long th//ai bỏ trốn.”
Thái phi phán: “Canh Bệ nghiêm ngặt một chút, đứa nhỏ đó nhìn là không chịu trách nhiệm !”
Các quan văn võ lập tức hùa theo: “Thần phụ nghị.”
là, hai bọn ta bị nhấn đầu é//p .
Cuộc hôn nhân này hai đều không muốn, vốn là đôi bạn trời đ//ánh chơi với từ còn tắm t//ruồng, đột nhiên trở phu thê, cú đả kích này đối với hai đều khá lớn.
nên, vào ngày , để chơi xỏ hắn, ta đã thay lớp áo l//ót bên trong hỉ phục của hắn áo liệm.
Hắn cũng không chịu thua kém, để chơi xỏ ta, hắn làm lớp //lót bên trong khăn trùm đầu của ta màu trắng.
Ngay tại hôn lễ, hai bọn ta suýt nữa thì đ//ánh , cũng chẳng khá hơn là mấy, phu thê giao bái, ta cố ý tiến lên một bước, d//ập đầu thật mạnh khiến trán hắn u một cục lớn.
Cuối cùng, thay vì nói là được đưa vào đ//ộng phòng, chi bằng nói là đ//ánh vào động phòng, đoạn đường ngắn ngủi hai đứa ta đã c//ấu x//é mười hiệp.
Vì , cuối cùng đương nhiên là không có đ//ộng phòng.
Ngày thứ ba sau , ta càng càng tức, càng tức càng , bèn ra ngự hoa viên luyện , sau đó, đã xảy ra chuyện đ.â.m vào m//ông hắn.
phút này, ta nhìn Tiêu Kỳ Cảnh, Tiêu Kỳ Cảnh nhìn ta. Hắn đang đợi ta xin lỗi, ta “hừ” một tiếng, ta đây nào có khác , cũng đang đợi hắn xin lỗi ta.
Ta đường đường là một hiệp nữ tiêu d//ao tự tại, lại trở Hoàng hậu bị trói tay trói chân, chẳng lẽ hắn không có trách nhiệm ?
Hai đứa ta giằng co một , Tứ Hỉ hai đều không nhúc nhích, với nguyên tắc quyết gây thêm ph//iền phức chủ tử, liền đẩy ta một cái.
Ta không ngờ nó còn có chiêu này, lảo đảo một cái, ngã nhào về phía Tiêu Kỳ Cảnh. Tiêu Kỳ Cảnh chắc cũng không ngờ ta làm không những không nhận lỗi, còn dám h//ành h//ung. Vì hắn không kịp né, bị ta đè ngã thẳng cẳng.
Lại vì quán tính, sau đ//è ngã hắn, môi ta đã hôn lên môi hắn.
đây không là trọng điểm, trọng điểm là ta vừa hôn hắn, một tia s//ét đ//ánh xuống đỉnh đầu.
Tiếp đó, ta nhìn khuôn mặt của chính mình phóng đại trước mắt mình.
Ta: “?”
Ta: “!”
Ta: “……”
Chuyện này?
2.
Một khắc sau, ta và Tiêu Kỳ Cảnh cùng đứng dưới mái hiên trú mưa, không thể không chấp nhận một sự thật.
Hai đứa ta đã bị hoán đổi linh hồn.
là, khung cảnh quay trở lại một khắc trước, hắn nhìn ta, ta nhìn hắn.
Chính xác nói, là hắn nhìn chính hắn, ta nhìn chính ta.
Giây lát, ta đã chấp nhận hiện thực, nhếch mép cười, hỏi với ý đồ x//ấu: “Còn muốn ta nhận nữa không?”
Hắn chắc là đã nhớ lại những chuyện điên rồ mất trí ta đã làm trong những năm qua, kinh hãi mở to mắt, liếc nhìn sau lưng ta một cái, với nguyên tắc “hảo hán không ngại thiệt trước mắt”, liền qu//ỳ xuống đầu với ta.
đầu thật.
Tiếng “bịch” hắn qu//ỳ xuống khiến ta giật nảy mình.
M//ẹ nó, đó là đầu gối của ta đó!
hắn nào quan tâm đó có đầu gối của ta hay không, còn lết bằng đầu gối tiến về phía trước, ôm lấy đùi ta, bắt đầu đầu lia lịa, vừa đầu vừa gào: “Bệ , thần thiếp , thần thiếp nguyện ý qu//ỳ dưới mưa một canh .”
Ta: “?”
Hắn nhận thua từ bao ?
Chẳng lẽ hắn cậy mình đang dùng thể của ta, muốn làm chuyện đó h//ại không lợi mình ?
Chưa đợi ta kịp phản ứng, hắn đã đứng thẳng dậy, xông ra sân qu//ỳ trước một chậu cúc . Rõ ràng hắn nhận rất ngoan ngoãn, không hiểu , ta luôn có ảo giác mình bị hắn g//ài b//ẫy.
Ta đang nghi hoặc thì sau lưng vang lên giọng nói giận dữ của Thái hậu: “Tiêu Kỳ Cảnh, ngươi muốn lật trời không!”
Ta: “!!!”
Ta thật sự bị hắn g//ài .
Thái hậu và nương ta là bạn tri kỷ, bà luôn muốn có một nữ nhi, kết quả chỉ sinh được tên ngh//ịch t//ử Tiêu Kỳ Cảnh. Nương ta vừa hay ra ch//iến tr//ường, mang theo ta không t//iện, nên đã giao ta Thái hậu chăm sóc.
Vì , Thái hậu đối xử với ta còn tốt hơn đối với Tiêu Kỳ Cảnh.
Hồi nhỏ, hễ ta nhìn trúng thứ của Tiêu Kỳ Cảnh, dù là viên kẹo hắn đang ăn, Thái hậu cũng không cần suy , trực tiếp giúp ta moi kẹo từ miệng Tiêu Kỳ Cảnh.
Bây , ta lại dám bắt “ái nữ” của bà qu//ỳ dưới mưa.
Ta e là ta “toang” .
Ta vội xoay đỡ Thái hậu, giải thích: “Mẫu hậu, nghe con ngụy biện…”
Thái hậu tức giận vỗ một phát vào sau gáy ta: “Còn dám ngụy biện, đầu tiên là dám giấu ai gia đày Họa Thư vào lãnh cung, bây còn bắt Họa Thư qu//ỳ, ngươi cũng qu//ỳ luôn ta!”
Ta: “……”
Ta còn muốn ngụy biện, thì Tiêu Kỳ Cảnh nức nở nói: “Mẫu hậu, là nhi thần không đúng trước, Bệ phạt nhi thần là điều nên làm.”
Ôi trời, hắn vừa nói câu này, Thái hậu càng giận hơn.
là, ta không còn cơ hội ngụy biện, bị Thái hậu một cước đá ra giữa trời mưa, phạt quỳ một canh .
Tiêu Kỳ Cảnh đứng bên cạnh Thái hậu, nũng nịu nói: “Mẫu hậu, như không tốt lắm đâu ạ.”
Ta: “……”