Trước mặt người đời, ta là Trưởng công chúa quyền khuynh triều dã.
Sau lưng thế nhân, ta lại là tác giả thoại bản bán chạy nhất kinh thành.
Vì muốn lén nhìn cảnh kinh điển hoàng đế và thừa tướng cùng tắm, ta chẳng ngại trèo tường cung cấm.
Không ngờ sau lần ngã xuống hồ đó, ta lại nghe được… tiếng lòng của tất cả mọi người.
Hoàng đế: “Mau nhào đến đè trẫm! Trẫm có cơ bụng sáu múi!”
Thừa tướng: “Mau nhào đến đè ta! Ta có…chỗ hiểm bảy tấc!”
Ta không kìm được nhìn về phía chỗ đó.
Bảy tấc ư?
Nhìn chẳng giống chút nào…
Về sau, hắn cầm quyển sách tới tìm ta thỉnh giáo.
“Trưởng công chúa, thần không làm được động tác này, phiền người …dạy lại cho vi thần được không?”
Ta mệt đến rã rời.
Không dạy nổi, thật sự không dạy nổi nữa!