Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3LGhN4B1LW

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Ngoại Truyện Giang Tư Dự

Rất lâu trước đây, Giang Tư Dự đã từng nhìn Kiều Di ở trường.

Cô đeo một cây đàn guitar sau lưng.

Da rất trắng, mắt hạnh vừa to vừa sáng.

Mặc áo phông in chữ và váy ngắn kiểu công sở, một bộ trang phục theo phong cách retro Mỹ.

Tóc đuôi ngựa buộc cao, chân dài thẳng tắp, nuột nà.

Cô khe khẽ , đi về phía hoàng hôn màu cam hồng.

Giang Tư Dự vội đi họp, bất giác bước chậm lại, nghiêng mặt, liếc nhìn cô mấy lần.

Trong đầu lóe lên một ý nghĩ—

Cô gái thật ngầu.

Lần thứ hai gặp lại Kiều Di là trên xe buýt.

Anh định đến công viên Rừng quan sát và ghi chép về một loại thực vật thủy sinh mà anh rất hứng thú.

Xe buýt chạy êm ru trên đường nhựa, cửa sổ mở, cái oi bức trong xe bị gió chiều mát lạnh thổi bay sạch.

Giang Tư Dự hơi buồn ngủ, nhắm mắt nghe nhạc.

Hai phút sau, mắt còn chưa mở, anh đã nhấn nút tạm dừng trên tai nghe.

Có người cãi nhau.

Tiếng ồn át cả tiếng nhạc trong tai nghe của anh.

Hóng chuyện là bản năng của người.

Nam thần Giang Tư Dự không thoát khỏi.

Cơn buồn ngủ tan biến, anh dỏng tai nghe.

Nguyên nhân là cậu trai mập mờ với bạn khác giới, bị cô gái phát hiện.

Kết quả là cậu ta không những lý cùn, còn quay lại trách cô gái nghĩ lung tung, lại còn định dùng chia tay ép đối phương thỏa hiệp.

Đúng là vô liêm sỉ.

Giang Tư Dự thầm đánh giá trong lòng.

Cóc ba chân khó tìm, đàn ông hai chân đầy rẫy ngoài đường.

May mà cô gái không thỏa hiệp, dứt khoát chia tay.

Là một người qua đường hóng chuyện, anh vừa mới thở phào nhẹ nhõm thay cho cô gái, thì ngay sau , lại hóng chuyện trúng ngay vào người mình.

Anh thành “chính thất” chưa được công khai.

Giang Tư Dự: ?

Sao mình không biết nhỉ?

Nhưng điều không quan trọng.

Quan trọng là, chiều cao của anh là 186.14.

Với nguyên tắc tỉ mỉ và thực tế, anh không nhịn được mà lên tiếng.

Ngẩng đầu nhìn qua, mới hai người rất quen.

Lương Ngật Châu rất nổi bật ở trường, lại chơi bời phóng túng, Giang Tư Dự biết hắn.

Người còn lại là cô gái đeo guitar kia.

Cô ấy tên là Kiều Di.

Kiều Di rất sợ Giang Tư Dự vạch trần cô.

Cô nắm chặt áo khoác anh, cổ tay mảnh khảnh, có thể lờ mờ mạch m.á.u xanh dưới da.

mắt to tròn đỏ hoe, ngấn nước.

cầu xin.

mắt hạnh sáng ngời lần đầu gặp gỡ đã ảm đạm, chứa đầy vẻ mệt mỏi và hoảng sợ.

Mối tình với Lương Ngật Châu đã khiến cô thảm hại.

Giang Tư Dự im lặng vài giây, cuối vẫn phối hợp với cô.

Anh không biết mình nghĩ gì.

Có lẽ muốn Kiều Di vui vẻ hơn một chút thôi.

Trên vỉa hè, Kiều Di cười vẫy tay chào tạm biệt anh.

Anh cầm cây kem, nhìn chiếc taxi rời đi, gửi cho Kiều Di một tin nhắn tự giới thiệu —

“Tôi là Giang Tư Dự khoa Luật.”

Đối phương nhanh chóng trả lời —

“Tôi là Kiều Di khoa Công nghệ thông tin.”

Kèm theo một icon bá đạo tổng tài “Xin chào”.

Anh cắn một miếng kem, cẩn thận tìm kiếm icon, nửa tiếng sau, chọn một icon chú chó hoạt hình mình rất đáng yêu gửi đi.

Giang Tư Dự lòng hơi thấp thỏm, anh đợi.

Rồi đợi được Kiều Di trả lời, bảo anh đừng gửi mấy thứ xấu xí kinh tởm cho cô nữa.

Giang Tư Dự: “…”

Màn đêm thăm thẳm, anh cất điện thoại đi.

Đứng bên đường nhìn dòng xe qua lại, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác khó tả, có chút bực bội.

Có lẽ lẽ anh xin số liên lạc của cô gái guitar ngay hôm ấy.

Chứ không phải đợi lâu như vậy, rồi muộn màng, đột nhiên hối hận khôn nguôi.

Còn khiến đối phương không vui.

Chiều thứ Hai, Giang Tư Dự bộ phận hậu cần đi kiểm tra thiết bị trong khuôn viên trường, tình cờ gặp Kiều Di và Lương Ngật Châu.

Cô thao thao bất tuyệt khen ngợi anh, nào là “Dự Dự nhà chúng tôi”, “thơm tho mềm mại ôm ôm”.

Mặc dù biết là Kiều Di nói bừa, Giang Tư Dự vẫn không nhịn được mà đỏ bừng tai.

Anh lấy hết can đảm hỏi Kiều Di liệu icon có thật xấu không, câu trả lời được khiến anh thở phào nhẹ nhõm.

May mà là hiểu lầm.

Kiều Di rất giỏi, tự mình thành lập một nhạc, tên là Lạnh Lùng.

Vừa ngầu vừa đáng yêu.

Việc xin sử dụng các học bỏ trống đều được báo cáo lên các khoa lớn.

Giang Tư Dự biết Kiều Di tập luyện ở tòa nhà cũ, kiểm tra camera tầng đều hỏng, anh liền liên hệ nhân viên kỹ thuật đến sửa.

Họ thường tập luyện đến rất muộn.

Bên ngoài tòa nhà có một đoạn đường nhỏ rất tối, đèn đường hỏng gần hết, tạm thời chưa sửa được.

Buổi tối, Giang Tư Dự đợi ở tầng một cho đến khi họ tập xong, Kiều Di đi đến trục đường chính trong trường, anh mới yên tâm.

Không ngờ hôm lại tình cờ gặp Lương Ngật Châu nạt cô.

May mà có anh ở .

Kiều Di trông có vẻ là người lạc quan, sức chiến đấu khá mạnh.

Thực nội tâm cô rất mềm yếu, tinh tế đến mức có thể gọi là nhạy cảm.

Cô đứt quãng kể lể tâm với anh, rồi bật khóc.

Giang Tư Dự kiên nhẫn an ủi cô.

những gì mình muốn, tự do tự tại, không bị ràng buộc.

Kiều Di giải tỏa xong, nhanh chóng vui vẻ lại.

Còn hỏi anh sao lại ở tòa nhà cũ.

Giang Tư Dự nói là tình cờ đi ngang qua.

Ừm, tất cả đều là trùng hợp.

là anh chưa nói xong, Kiều Di đã chạy mất.

Giang Tư Dự nhắn tin báo cho cô biết, đã đề xuất lễ hội âm nhạc với thầy hiệu trưởng, thầy đồng ý ngay.

Anh không dám kể, thầy hiệu trưởng còn trêu anh có phải Kiều Di không, ba câu thì có đến hai câu khen cô.

Thầy hiệu trưởng ơi, thầy đoán chuẩn quá rồi đấy.

Tối hôm lễ hội âm nhạc kết thúc, Giang Tư Dự và Kiều Di đầu hẹn hò.

Tình cảm của họ rất tốt, ngọt ngào thắm thiết.

Sau khi tốt nghiệp, Giang Tư Dự việc tại một công ty luật.

Kiều Di từ bỏ cơ hội lập trình viên ở công ty lớn, chuyển sang viết nhạc, phát hành , suốt ngày ru rú trong thu.

đầu rất vất vả.

Lạnh Lùng không có danh tiếng, không kiếm được tiền, có vài thành viên không chịu nổi, nảy sinh ý định rời đi.

Kiều Di rất chán nản.

Một mặt cảm có lỗi với các thành viên, mặt khác cảm mình thất bại, quá lý tưởng hóa.

đầu nghi ngờ bản thân xuất thân không chuyên, dựa vào nhiệt huyết có thực phù hợp với đường âm nhạc không.

Giang Tư Dự là một người bạn đời xuất sắc, cảm xúc ổn định.

Anh luôn có thể ngay lập tức sa sút tinh thần của Kiều Di, sau không biết mệt mỏi mà an ủi, động viên cô.

Anh còn giấu cô, chuyển cho tất cả thành viên một khoản tiền, nhờ mọi người cố gắng thêm chút nữa.

Anh hy vọng Kiều Di có thể vui vẻ điều mình , đừng từ bỏ.

Phần còn lại cứ giao cho anh là được.

cố gắng của Kiều Di đã được đền đáp.

Cô là một thiên tài âm nhạc, phong cách đặc sắc, độc đáo.

hai năm sau, một của cô nổi tiếng đình đám.

nhạc Lạnh Lùng thu hút được một lượng lớn trung thành, chính thức bước vào tầm ngắm của công chúng.

Lúc , Giang Tư Dự đã giải quyết thành công mấy vụ kiện khó nhằn, thành luật sư vàng nổi tiếng trong ngành.

Họ đính hôn, dọn về ở nhau.

Kiều Di không show diễn thường xuyên, phần lớn thời gian cô ở nhà chơi với mèo và viết nhạc.

Nhà nuôi một mèo tam thể, là do Giang Tư Dự nhặt được ven đường.

đầu gầy gò, toàn thân đầy vết thương.

Nuôi hai tháng, nó xinh đẹp mượt mà, bóng loáng, suốt ngày quấn lấy Kiều Di nũng.

Kiều Di nũng với Giang Tư Dự.

“Bé cưng ~ Bé cưng Dự Dự thơm tho mềm mại ~ Sao anh tốt thế chứ ~ Muah ~ Muah ~”

Giang Tư Dự lần nào không chống đỡ nổi.

Anh thuộc lòng mọi thói quen của Kiều Di.

Vào những đêm mưa, cô mở cửa sổ hít thở không khí trong lành, nghe nhạc xem phim.

đọc từng bình luận của dưới tài khoản của mình trước khi đi ngủ.

Khi có linh cảm, dù là nửa đêm cô phải bò dậy chạy vào thu ở nhà viết nhạc, phối khí.

Giang Tư Dự khi rất bận.

Hôm nay, gần mười một đêm anh mới về đến nhà.

mèo trong khách chưa ngủ, ngồi trong ổ lim dim mắt gừ gừ nhào bột.

Giang Tư Dự vào ngủ.

Đèn bàn bật, Kiều Di đã ngủ say.

Dưới sàn đá cẩm thạch màu xám là dép bông hình chú chó nhỏ.

Cô ngủ không yên phận, chăn đắp một nửa.

Mặc chiếc váy ngủ lụa màu ngọc trai, đường cong cơ thể quyến rũ.

Bên gối còn đặt cuốn sổ cô chuyên dùng viết lời .

Giang Tư Dự nhẹ nhàng đặt cuốn sổ lên tủ đầu giường.

Anh ngồi bên giường ngắm Kiều Di rất lâu.

Làn da trắng nõn, môi hồng nhuận, mái tóc đen như mun.

Cô đẹp như một bức tranh sơn dầu.

Giang Tư Dự trìu mến hôn lên má cô, rồi đứng dậy vào tắm.

Hơn nửa tiếng sau, anh lên giường với cơ thể sạch sẽ, thơm tho.

Kiều Di mơ màng cảm được, mắt còn chưa mở, đã xoay người lăn vào lòng anh, nhanh chóng ngủ thiếp đi.

Giang Tư Dự vuốt ve mái tóc dài của cô.

Anh chưa vội ngủ.

Mười hai đêm, mới của Lạnh Lùng đúng mắt.

Giang Tư Dự đeo tai nghe, vô số hâm mộ nghe đi nghe lại rất nhiều lần.

Khu bình luận rất nhiều lại lời nhắn, xây tầng: “Thế giới không thể không có Lạnh Lùng!!!”

Giang Tư Dự suy nghĩ một lúc, gõ một dòng bình luận hơi khác một chút —

“Thế giới không thể không có Kiều Di.”

Giang Tư Dự là hâm mộ số một của nhạc Lạnh Lùng.

Và càng là hâm mộ số một của Kiều Di.

Anh cô bước về phía trước.

Phía sau họ, mặt trăng sẽ không bao rơi xuống.

(Hết)

Tùy chỉnh
Danh sách chương