Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3fulujWJsj
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Dừng ngay trước mặt tôi cách chuẩn xác.
Vài sau, kính hạ xuống.
bên đưa châm điếu thuốc cho tôi.
Điếu thuốc lá nữ mảnh dài kẹp giữa ngón tôi.
Đốm lửa lập lòe tỏa chút hương hoa hồng.
đàn ông ngồi ghế phụ, khoác áo khoác da ngắn màu đen, bên sơ mi xanh rêu đơn giản.
Mấy khuy áo cổ đã được cởi , để lộ sợi dây chuyền bạc trên cổ.
Đó món quà tôi tặng năm ấy để chúc mừng khi ký được hợp đồng lớn.
— phụ trách thực tế của văn phòng luật.
Cũng luật sư có giá trị cao nhất Cảng Thành hiện nay.
rất đẹp trai, nhất đôi mắt, vừa sáng vừa sâu thẳm.
Ngũ quan góc cạnh toát khí chất mạnh mẽ đầy hoang dã.
Lúc này, đang xoay xoay chiếc bật lửa kim loại .
Cả trông đúng kiểu phóng túng bất kham.
Tôi ngẩn mấy , hỏi:
“ phải đang tham gia diễn đàn luật sư nước ngoài ? về rồi?”
Vừa dứt lời, cuối cùng cũng gọi điện xong.
theo tôi đẩy bước ngoài.
Vừa thấy , lông mày liền cau .
Sải bước nhanh hơn, dường như muốn lập tức đi tới bên tôi.
nhướng mày với tôi, giọng nói nhanh như gió:
“ .”
Tôi chẳng do dự dù chỉ , kéo rồi chui vào ngay.
Chúng tôi phối hợp ăn ý vô cùng.
, khóa , cú đạp ga.
Chiếc Cayenne màu đen như tia chớp đêm mưa.
Vút cái lao đi .
sững sờ, rất nhanh đã phản ứng , muốn mình đuổi theo chúng tôi.
Đáng tiếc, chiếc Cayenne này tăng tốc 0-100 chỉ 1,9 .
Đợi khi đường vành đai, hoàn toàn bỏ xa .
biết vì , tôi cảm thấy nhẹ nhõm cách khó hiểu.
ngồi trên ghế lái, nắm vô-lăng.
còn khẽ cong, chống sổ, dùng đốt ngón gõ nhịp đều đều kính.
Thỉnh thoảng, tôi vài lần qua gương chiếu hậu.
Bị mức thấy được tự nhiên, tôi ho khẽ tiếng:
“ về đột ngột vậy?”
Tôi nhớ, diễn đàn kia sớm nhất cũng phải cuối tháng tư mới kết thúc.
Nghe vậy, thu tầm mắt, nghiêm túc nói:
“Nếu về, sợ em sẽ bị nuốt sạch chẳng còn xương vụn.”
Tôi mím môi, nói gì.
lòng đột nhiên dâng mấy gợn chua xót.
Sau khi ba , tôi theo Cảng Thành.
Kinh Châu phía bắc, Cảng Thành phía nam.
Hai nơi cách nhau sáu tỉnh, bất kể địa lý, văn hóa, khí hậu hay thói quen ăn uống đều khác biệt vô cùng.
Tôi trọn bảy năm mới thích nghi được với cuộc sống nơi này.
Giờ đây tôi và chia tan vỡ.