Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1qT7kRGQau
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
mím môi.
“Bố nói đồ vô dụng.”
“Hơn nữa bố đang chuẩn bị đám cưới, không rảnh để ý .”
vẻ như Lục Nghiễn Bạch sau hồi phục trí tuệ, không mấy ưa cậu trai không rõ nguồn gốc này.
sau về nước, tôi đã hiểu .
Cha Lục thì cực kỳ yêu thương đứa cháu này, muốn gì nấy.
Lúc tròn tuổi, đã mở tài khoản cá nhân đầu tiên đứng tên mình.
Tôi không kìm được mà hỏi: “ đám cưới dì ?”
Đôi mắt đen láy của Lục sáng bừng như nhận được tín hiệu gì đó.
“Đúng , .”
Tôi nhận luôn gọi thẳng tên , theo lý mà nói nếu không gọi thì phải gọi dì, chẳng lẽ cô ta đối xử không tốt?
Tôi nghĩ thế vô thức hỏi .
Lục tháo cặp sách, lấy hộp sữa, cắm ống hút uống ngụm.
“Không đâu, đối xử rất tốt.”
Ồ, vậy thì tốt.
Lục đưa bàn tay mềm mại trước mặt tôi, khẽ vẫy.
“, đang ghen ?”
“Cười chết mất, tôi ghen kẻ ngốc chứ.”
“ bố bây giờ… không còn ngốc nữa.”
Tôi đứng dậy, khẽ ho tiếng.
“ không phải đi học ?”
Đôi mắt của Lục lập tức mở to.
“Á á á, sắp muộn !”
quay chạy về phía vệ sĩ đang đứng bên lề đường.
đúng, cha Lục để đứa cháu bảo bối của mình ngoài mình chứ.
chạy, Lục quay đầu :
“, chờ tan học nhé.”
6
Tôi tất nhiên không để tôi.
Dù trong lòng chút không nỡ.
Lục Nghiễn Bạch và sắp kết hôn , lúc này tôi đột nhiên xuất hiện, dù thế nào khiến ta khó chịu.
Vì vậy, để tránh Lục , tôi xin nghỉ liền tuần ở văn phòng luật.
Tôi nghĩ chỉ cần mấy ngày liền không thấy tôi, tự nhiên sẽ bỏ cuộc.
tối ngày thứ sáu, sau ăn lẩu xong trở về nhà.
Lục đeo cặp sách, mặc chiếc áo thun in hình Crayon Shin-chan, ngồi trên bậc thềm.
nhìn thấy tôi, “oa” tiếng bật .
“Bà xấu… trốn …”
nấc từng hồi.
Tim tôi theo đó mà nhói lên.
Không hiểu , rõ ràng trước đây tôi rất dứt khoát.
nhìn thấy Lục .
Tôi chẳng thốt câu nặng lời nào.
mức nổi bong bóng mũi.
Bộ dạng giống hệt Lục Nghiễn Bạch năm đó, chẳng khác gì phiên bản thu nhỏ.
Tôi thở dài, lấy khăn giấy, cúi lau nước mắt .
“Tôi không trốn , chỉ tôi đi hẹn hò bạn trai thôi.”
Nghe vậy.
“sụt” cái nuốt nước mũi vào, kinh ngạc nhìn tôi.
“ bạn trai ?”
Tôi giơ tay khoe chiếc nhẫn ở ngón áp út.
“Đúng vậy, hơn nữa sắp kết hôn .”
“Hu hu hu, còn nói vô dụng, chính mới đồ vô dụng ấy.”
mới ngừng , Lục òa lên nức nở, liếc về phía cây hòe già không xa.
bóng cao gầy, lạnh lùng bước từ chỗ ẩn nấp.