Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/60HSXgqpBg
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Suỵt, ta ngươi , ngươi đừng người nhé, này Nam Dương Vương giấu rất , do người nhà ta tình cờ gặp được mới được…”
Khi ta đang nghĩ ngợi, gần đó phụ nhà thầm to , truyền ta. liên quan Nam Dương Vương, tay ta không ngừng làm việc, vểnh lên nghe ngóng, nghe người phụ kia :
“Nghe Thẩm Bạc Lam đã Dương Châu một chuyến, đêm đêm tìm hoa vấn liễu, vì tranh giành một với người , đánh nửa sống nửa c h ế t, mắt mù, Vương gia tức giận phát điên, giam hắn ở một cái viện ở Bắc , mỗi ngày người đưa một bữa ăn, mặc hắn tự sinh tự diệt.”
“Ôi chao, thật sự này sao? Không ngờ Thẩm Bạc Lam ngày thường trông vẻ một chính nhân quân tử, vậy mà lại làm hoang đường vậy!”
“Ta ngươi , chính loại người trông vẻ sạch sẽ này, mới loại không đứng đắn nhất, bên ngoài vàng ngọc, bên trong rách nát, đâu, hắn không người ta đánh, còn mắc bệnh hoa liễu nữa, nếu không tại sao Vương gia lại tức giận vậy…”
Từng câu từng chữ lọt vào ta, sấm sét đánh ngang , khiến ta tê liệt cả người.
Thế tử vẫn luôn trong sạch tự trọng, một người ngọc, sao lại thể tìm hoa vấn liễu, tranh giành với người được?
Ta vội vàng qua tất cả , qua loa vỗ một lượt, rồi nhét vào trong giỏ, rời khỏi bờ .