Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/BJ0phyiUW

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chap 1

Tôi đang vùi đầu quay show thực tế về nấu nướng thì chồng giấu mặt của tôi gọi điện tới.

Anh ấy nói: “Bảo bối à, anh sắp về nước rồi, em có muốn anh mang gì về không?”

Tôi đáp: “Có chứ ạ, để em liệt kê danh sách cho anh.”

Chẳng bao lâu sau, cánh săn ảnh chụp được cảnh Thái tử Tạ Nghiêm đang chọn quà cho bạn gái.

Nữ minh tinh kia nhanh chóng khoe những món đồ giống y hệt mấy món quà đó, còn đăng kèm dòng chữ: [Anh ấy nuôi đã tôi rất tốt~]

Tôi nhỏ giọng lẩm bẩm: “Kỳ lạ thật, từ khi nào Tạ Nghiêm lại thành bạn trai của cô ta rồi?”

Nữ minh tinh ấy nghe thấy, lập tức phản bác tôi ngay giữa đám đông: “Khúc Tịch, Tạ Nghiêm mà không phải bạn trai tôi thì chẳng lẽ là của cô chắc?”

Trong lúc livestream, fan của cô ta ào ào chửi tôi là kẻ thứ ba.

Đích thân Thái tử khi ấy đã nhảy vào biện hộ cho tôi: “Thứ ba cái đầu các người, Khúc Tịch là vợ tôi cưới hỏi đàng hoàng.”

1

Tôi tên Khúc Tịch, là một ca sĩ mới nổi.

Vì quá lười biếng cập nhật thông tin nên quản lý chẳng nói chẳng rằng đã nhét tôi vào show nấu ăn đang hot gần đây.

Các nghệ sĩ khác thực hiện diễn cảnh ăn giả rồi quay xong nhổ ra, còn tôi thì lén ăn thật.

Fan của tôi đều bảo rằng tôi hệt như chuột sa hũ gạo, vì tôi ăn không sót một cái gì.

Hôm nay chúng tôi vẫn tiến hành ghi hình như thường lệ.

Nhưng đến lúc tôi lén ăn bát cơm thứ 6 thì thầy Hoàng – người phụ trách nấu ăn – nổi trận lôi đình quát: “Khúc Tịch, cô đầu thai từ ma đói hả?”

Tôi ôm cái bát trống huơ trống hoắc, nước mắt lưng tròng nhìn thầy: “Vậy là đã bị thầy phát hiện rồi sao? Sẵn tiện đây tôi có thể xin thêm một bát nữa không?”

Rồi tôi chìa cái bát to qua nói với thầy: “Nhớ ấn chặt một chút nhé ạ.”

Ngay giây tiếp theo thầy Hoàng đã cầm vá bếp đuổi đánh tôi: “Cô có thể ăn ít lại được không? Ăn ăn ăn, suốt ngày chỉ biết ăn, cái nhà này sớm muộn gì cũng bị cô ăn đến khánh kiệt. Cải củ khô xào thịt, cần tây xào tàu hũ khô, thịt hấp gạo… tất cả còn chưa nấu xong, một nồi cơm cô đã bị cô vét sạch rồi.”

Ngoan ngoãn chịu đòn là không thể đối với tôi.

“Ăn cơm mà không nhiệt tình thì tư tưởng chắc chắn có vấn đề. Người sống nhờ sắt, cơm chính là thép, một bữa không ăn thì có mà đói cồn cào ruột gan.”

Tôi cầm bát, sợ quá chạy trốn khắp nơi, không cẩn thận đụng phải Nữ minh tinh Hứa Điềm đang cắm đầu chơi điện thoại mà không để ý đường đi.

Cái bát va vào chiếc váy trắng của cô ta nên dầu mỡ dính đầy lên váy.

Tôi vội cúi gập người xin lỗi: “Cô Hứa, xin lỗi, tôi chạy gấp quá không thấy cô.”

Thấy thầy Hoàng sắp đuổi tới nơi, tôi liền đề xuất cách giải quyết: “Tôi đền váy cho cô nhé? Giờ tôi có việc gấp cần giải quyết, để lát nữa tôi quay lại tìm cô, tôi không trốn đâu, yên tâm. Tiền váy mới tôi nhất định sẽ đền!!!”

Nhưng tôi không đi nổi, vì cổ áo tôi bị cô ta túm từ phía sau.

2

Gần đây quay show, tôi toàn mặc đồ cao cổ để che mấy dấu hôn mà tên đàn ông Tạ Nghiêm để lại vài hôm trước.

Gã đàn ông cẩu này phải ra nước ngoài công tác nên đêm trước hôm đi đã đòi hỏi không ngừng.

Giường lớn giày vò xong, lại tiếp tục giày vò sô pha, đến cửa kính sát đất rồi phòng tắm, mãi đến gần sáng tôi mới được sang phòng ngủ phụ để nghỉ ngơi.

Mệt đến nỗi không bò dậy nổi để tiễn anh ta ra sân bay.

Giờ Hứa Điềm giật mạnh cổ áo tôi một cái, suýt làm tôi nghẹt thở, mặt tôi đỏ bừng bừng.

May mà thầy Hoàng kịp chạy tới, kéo tay Hứa Điềm ra giải cứu tôi.

Thầy kéo tôi sang bên cạnh, dùng sắc mặt không vui nhìn cô ta: “Cô làm gì thế, người ta nói sẽ đền tiền cho cô rồi còn gì. Chỉ là cái váy thôi mà làm gì ghê vậy. Với lại cô cũng mải nhìn điện thoại không chịu nhìn đường kia mà. Cô xem chẹt cổ con bé đỏ hết lên rồi, cô muốn bóp chết nó hả?”

Hứa Điềm xót xa nhìn cái váy của mình, trừng mắt với tôi rồi giật lấy tay tôi: “Đền á? Cô lấy gì mà đền? Đây là mẫu cao cấp mới nhất của hãng A, một cái những mấy chục vạn, một người không được biết đến nhiều như Khúc Tịch mà cũng có khả năng đền được sao? Đây còn là món quà người rất quan trọng tặng cho tôi. Cô phá hỏng đồ tôi yêu quý, cô không thấy có lỗi hả?”

Tôi biết mình sai, vốn đang áy náy chịu mắng, nhưng nghe cô ta nói một hồi thì tự nhiên thấy sai sai.

Tôi chẳng phải đã xin lỗi ngay từ đầu rồi sao?

Hơn nữa, tôi cũng nói sẽ đền mà.

Cô ta còn không phải kẻ rình rập két nhà tôi coi. Sao lại dám khẳng định tôi đền không nổi?

Tôi rút tay khỏi tay cô ta, cùng lúc đó cái móng tay dài nhọn của cô ta cứa vào da làm tôi đau cắn răng chịu đựng, tôi hỏi: “Vậy rốt cuộc cô muốn thế nào?”

“Quỳ xuống xin lỗi tôi đi, như vậy thì tôi sẽ cân nhắc bỏ qua!”

Tôi sững sờ nhìn cô ta, chị gái ơi, đây có phải người ở thế kỷ 21 không mà mở miệng nói câu đó?

Thầy Hoàng đứng cạnh tôi cũng choáng váng: “Hứa Điềm, cô tức đến phát điên rồi hả? Chương trình này là hình thức livestream, hình tượng em gái ngoan hiền của cô không cần nữa à?”

3

Vì thầy Hoàng nấu ngon quá nên dân mạng liên tục hỏi ban tổ chức xin công thức.

Tối qua đạo diễn đột nhiên đổi thành hình thức livestream, lý do chính là để khán giả có thể nấu ăn đồng bộ.

Có lẽ Hứa Điềm quên mất điều đó.

Lúc này, khán giả trong phòng livestream cũng rần rần bàn tán.

[Buồn cười ghê, con nhỏ Khúc Tịch làm hỏng váy người ta, lại không đền nổi thì người ta kêu quỳ xuống xin lỗi có gì không được?]

[Trời ạ, Khúc Tịch trèo lên nổi là nhờ ông kim chủ nào thế? Mà gu ông đó kém thật, nhìn mặt cô này như yêu tinh.]

[Giờ vào giới giải trí dễ tới vậy luôn hả? Loại người như Khúc Tịch chỉ giỏi ăn, mai mốt chắc chắn bị ra rìa, khuyên cô đừng làm mất hình tượng giải trí.]

[Bớt công kích cá nhân đi, mặt mộc của Khúc Tịch đẹp thế kia cũng vả vào mặt bao nhiêu kẻ phẫu thuật thẩm mỹ trong showbiz nhé, hơn nữa Hứa Điềm cũng đâu có để ý đường đi.]

[Chắc không nhỉ? Flop như vậy mà cũng có người biện hộ được, cô ta trả cậu bao nhiêu tiền thế?]

Được nhắc mới sực tỉnh, mặt Hứa Điềm liền đỏ lên, mếu máo khóc: “Vừa nãy tôi bực quá. Khúc Tịch, nếu cô đã không có tiền, vậy thì thôi bỏ đi, tôi sẽ nhờ anh ấy mua cho tôi một cái khác.”

Tôi nhíu mày, tôi có nói câu nào là đền không nổi đâu?

Cô ta có thể đừng diễn lố thế không?

Quả nhiên trước giờ tôi lười nhận show là đúng, người trong giới toàn những kẻ tâm cơ trăm đường.

“Tôi đền được, đưa số tài khoản đây, tôi chuyển tiền ngay cho cô.

À mà cô gửi tôi hóa đơn mua váy, rồi cô cũng cởi váy ra đưa tôi luôn đi. Tôi đem đến cửa hàng chính hãng xem có giặt khô được không.”

“Khúc Tịch, cô có ý gì! Không đền nổi thì kiếm cớ hả? Đem đến cửa hàng kiểm tra làm gì? Ý cô đang ám chỉ tôi mua hàng giả à?”

Hứa Điềm tức giận chỉ tay vào tôi.

Không phải chứ, chị gái não phẳng này bị bệnh gì à!!!

Tôi nói gì nào.

Tôi xin hóa đơn không được chắc?

Biết đâu giặt sạch được thì tôi còn bán lại gỡ gạc được chút vốn.

Tiền đâu phải từ trên trời rơi xuống, ai cũng phải lao động vất vả mới có được, cái váy ấy nếu đúng là hàng thật thì cũng phải mấy chục vạn chứ ít ỏi gì.

4

Không khí hiện tại căng như dây đàn.

Hứa Điềm xù lông như mèo sắp cắn người, hằn học chỉ vào tôi, to tiếng: “Khúc Tịch, đây là chiếc váy 48 vạn do Tạ Nghiêm tặng tôi đó. Anh ấy đường đường là Thái tử ở thủ đô, sao có thể mua hàng giả chứ! Cô ghen tị vì tôi tìm được người bạn trai ngon lành hơn cô nên mới khó chịu với tôi đúng không!? Huhu, cô sao có thể ác tâm đến thế chứ!! Tôi với bạn trai yêu đương ngọt ngào thì đâu có đụng chạm gì đến cô!”

Tùy chỉnh
Danh sách chương