Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8zvG0FGtc0
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
2.
Trong núi lạnh lẽo, sương mù bao phủ, người quanh theo lời tôi , bỗng dưng rùng mình.
“Đừng có ở đây giả thần giả , tao nghề mười mấy năm rồi, chưa bao giờ gặp .”
Dù vậy, người vẫn đi đến bên tường, giơ tay ấn thử, quả nhiên tay cô có nước.
“Ngửi thử xem, có có mùi tanh hôi không.” Tôi tiếp tục , “Trong núi có nhiều sương, nhưng chủ yếu kết thành giọt trên bề tường, và không có mùi. Chỉ có nước trong sông mới có mùi hôi do chất hữu cơ phân hủy tạo .”
“Tôi thấy sắc cô xám xịt, quầng thâm nặng, đôi lờ đờ.” Tôi dừng lại một chút, “Gần đây có cô thường đè không?”
Người đảo nhanh chóng, đang cẩn thận chú ý tình hình xung quanh, cứng đờ gật .
“Cô nước quấn lấy rồi.
“Hôm nay ngày thất cô gái đó không? Tối nay, cô sẽ đến tìm người để đòi mạng đấy.”
Vừa dứt lời, tôi thấy em người cầm pháp khí tôi, từ trong nhà đi với vẻ ngao ngán ném chúng xuống đất.
“Chị Mai, vali cô chỉ chứa những thứ , không có thứ nào giá trị cả, chị xem có cô điên không?” Người ông mày đầy u ám .
Không có giá trị?
Đúng không biết hàng hóa!
Người tôi, đột nhiên bước tới, cởi dây trói tôi: “Cứu cứu tôi, tôi không muốn gi3t cô , cô liên tục chạy trốn, đã chạy mấy lần rồi, thậm chí từ núi sâu chạy đến đường lớn. Tôi tức giận nên mới bảo người đánh cô vài , không ngờ cô không chịu nổi, lại chết.”
“Chỉ đánh vài thôi sao?” Tôi không nhúc nhích, mặc người ở phía sau bận rộn cả buổi, dây trói vẫn chặt chẽ, không cách nào mở được.
“Không có… gì khác sao?” Tôi về phía em cô , cười không cười, “Mấy người ông đó trên người đều có khí…”
“Cô gái , sinh vào ngày âm, tháng âm, năm âm, lúc c.h.ế.t mặc áo trắng đã m.á.u nhuộm đỏ, người không buông tha cô , cuối cùng ném xác cô xuống sông.”
Tôi cười , “ người không gi3t người, nuôi lệ đấy.”
Tôi nhắm lại, giả vờ lòng tôi sắt đá.
“Ai phép người vậy! Người đã chết, tôi chỉ bảo người đi vứt xác thôi! có thể gây nhiều rắc rối vậy!”
Người quay thấy vẻ lúng túng em, có gì không hiểu, nhặt cây gậy dưới đất, đánh vào hắn hai “bịch bịch”.
Người ông đánh không dám phản kháng, ôm không dám tránh.
Hắn đã thấy cách chị Mai, tàn nhẫn hơn cả mấy người ông .
“Cứu tôi, nếu những gì cô thật, tôi sẽ thả cô về nhà.”
Tôi thưởng thức nỗi sợ hãi trong ánh người , hóa nhiều việc xấu sẽ sợ hãi.