Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
An Nhiễm nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi rồi buông lỏng.
Cô ấy cúi đầu hỏi tôi: “Chị Niệm Niệm, chị thật sự không còn chút tình cảm nào với Chu Thành sao?”
Tôi xoa đầu cô ấy, khóe môi khẽ nhếch: “Đúng vậy, kẻ phản bội mình mới là đáng c.h.ế.t nhất.”
An Nhiễm im lặng một lúc, muốn nói rồi lại thôi.
Cơ thể cô ấy trông có vẻ hơi run rẩy.
Những người xung quanh đều đang cảm thán sự dứt khoát của tôi lúc này.
Hệ thống bắt đầu lên tiếng: “Đây là sự thật, cô không cần chịu bất kỳ hình phạt nào.”
Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Câu hỏi tiếp theo rơi vào tay Tạ Ngải, một ngôi sao lưu lượng xuất thân từ hotgirl mạng, câu hỏi là: Có từng làm chuyện gì lừa dối fan không?
Rõ ràng Tạ Ngải đã mất bình tĩnh, trước mặt đông đảo khán giả, cô ta cũng không dám nói thật.
Kết quả là bị nổ tung ngay tại chỗ, m.á.u tươi văng khắp tường.
Trên tường xuất hiện một màn hình, bên trong hiển thị rất nhiều hình ảnh, như góc nhìn của Chúa.
Trong đó có thể thấy rõ ràng, Tạ Ngải đã lợi dụng người già trong livestream để lôi kéo sự đồng cảm của khán giả, trên thực tế những người già đó không tự nguyện lên hình.
Để ép buộc những người già trong thôn livestream, Tạ Ngải thậm chí còn dùng cháu trai cháu gái của họ để uy hiếp.
Một người như vậy lại được trao tặng danh hiệu “Streamer đẹp nhất”.
[Tạ Ngải lại là người như vậy sao? Trước đây tôi còn thấy cô ấy cực kỳ lương thiện… lại còn lợi dụng người già để câu kéo sự đồng cảm.]
[Tam quan của tôi vỡ vụn rồi, tại sao đại minh tinh cũng phải làm chuyện này chứ, chẳng phải bình thường trong giới có thể kiếm được rất nhiều tiền sao?]
[Bản tính con người đều tham lam, ngôi sao cũng vậy, không cần phải quá ảo tưởng.]
[Thật đáng sợ, trước đây trong livestream của Tạ Ngải, tôi còn thấy những người già đó thật đáng thương, đã mua sản phẩm livestream của họ và còn tặng rất nhiều quà.]
…
Một loạt câu hỏi như vậy, có tám người không trả lời đúng sự thật, tất cả đều bị tra tấn đến không còn ra hình người.
Và đằng sau mỗi lời nói dối được phơi bày, đều là những sự kiện khiến người ta kinh ngạc.
Khán giả hoàn toàn không ngờ rằng, hóa ra những thần tượng siêu phàm lộng lẫy trong mắt họ lại có nhân cách như vậy.
Bất kỳ chuyện nào trong số đó được lôi ra cũng có thể làm chấn động tam quan của người ta.
Căn phòng trở lại im lặng như tờ.
“Vòng đầu tiên ‘Lời nói dối’ kết thúc, chúc mừng các người đã may mắn sống sót qua vòng này.”
Hai chữ “may mắn” được nhấn nhá rất mạnh.
Hệ thống không thất hứa, những người sống sót qua vòng này quả nhiên đều nhận được nước và thức ăn.
Dù không phải là sơn hào hải vị gì, nhưng cũng đủ để những người đã đói bụng mười bảy tiếng đồng hồ nuốt ngấu nghiến.
Chúng tôi ngồi quây quần bên nhau, hoàn toàn không để ý đến hình tượng, ngấu nghiến thưởng thức món ăn.
Khi tôi gắp một miếng thịt kho tàu, An Nhiễm đột nhiên nằm úp xuống bên cạnh nôn oẹ: “Cái này… những miếng thịt này sẽ không phải là những người đã biến mất rồi chứ?”
Đũa của tôi lơ lửng, cũng do dự không dám gắp vào bát.
Nhớ lại lúc đầu hệ thống nói rằng, những người vượt qua vòng có thể nhận được thức ăn, còn những người thất bại sẽ bị biến thành thức ăn.
Câu nói này vừa thốt ra, mọi người đều bắt đầu nghi ngờ rốt cuộc đây là loại thịt gì.
Không khí lập tức ngưng trệ.
Lẽ nào… họ thật sự đã biến thành thức ăn trong miệng chúng tôi rồi sao?
Tôi cẩn thận quan sát miếng thịt trong đĩa, phát hiện nó không khác gì thịt chúng tôi vẫn thường ăn, mùi vị cũng rất bình thường.
Quý Lãng hoàn toàn không quan tâm đó là thịt gì, lại tiếp tục ăn, nhét mấy miếng vào miệng:
“Mặc kệ mấy thứ này đi, khó khăn lắm mới có đồ ăn đã là tốt lắm rồi, ngửi thơm thế này mà!”
Nhìn dáng vẻ của Quý Lãng, tôi đặt đũa xuống, chìm vào suy nghĩ.
Ngay cả khi chưa xác nhận đây là loại thịt gì, vẫn có người có thể thản nhiên thưởng thức món ngon trước mặt.
Quý Lãng bắt đầu lên giọng giáo huấn:
“Mấy người như các ngươi, chính là quá thanh cao rồi, đã đến nước này rồi còn bày đặt cái gì?”
[Quý Lãng, sao lại thành ra thế này, chẳng phải trước đây anh ta xây dựng hình tượng nhà từ thiện à?]
[Đúng vậy, anh ta còn từng khoe việc mình nhận nuôi một vài con ch.ó hoang.]
[Thật không ngờ anh ta lại nói ra những lời này, trước đây tôi đã theo dõi anh ta rất lâu rồi… tôi sụp đổ rồi.]
[Lại một ngôi sao mình thích bị sập nhà, không chịu nổi.]
Quý Lãng đột nhiên ý thức được điều gì đó, sững sờ một lúc, rồi hỏi chúng tôi: “Đoạn này… sẽ phát sóng ra ngoài sao?”
Hệ thống chậm rãi mở lời: “Đây đều là thức ăn bình thường, còn như lời nói trước đó, những người bị loại sẽ trở thành thức ăn, có lẽ là để làm món ngon cho những loài động vật ăn thịt lớn. Có thể là chó săn, có thể là sói hoặc cũng có thể là hổ.”
“Cho các người ăn ư? Hệ thống chúng tôi chưa đến mức táng tận lương tâm như vậy, các người thật sự nghĩ tôi quá xấu xa rồi đấy, so với các người, tôi dịu dàng hơn nhiều, hehe.”
Tiếng “hehe” kéo dài làm tôi nổi hết da gà.