Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4L9gnSyc2i

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 8

Khả năng nó tham gia không cao.

Đúng lúc đó, mắt mẹ sáng lên:

! Là Hàng Hàng gọi!”

Bà vội bắt máy, chưa để Hàng kịp nói đã hỏi ngay:

“Hàng Hàng! Vụ liên quan đến chị , có dính líu gì không?”

“Mẹ, để nói chuyện với chị.”

Mẹ đưa máy cho tôi, tôi lấy, chẳng buồn khách sáo:

“Nói nhanh. Mày trò gì?”

Nó ho nhẹ vài tiếng, giọng mang theo vẻ ủ rũ:

“Chuyện bịa đặt về chị… thật sự là San San ?”

Tôi không nhịn cười khẩy, mỉa mai:

“San San của mày tốt bụng thế cơ . Cô ta có thể chuyện như ?

Chắc chắn là đắc tội với ai, nên bị ta chơi xấu thôi.”

sáng nay, cảnh sát đã đưa San San đi rồi… Họ nói chứng cứ rất rõ ràng.”

“Thật hả?” Tôi giả vờ ngạc nhiên, giọng nửa đùa nửa mỉa:

“Chắc là cảnh sát nhầm rồi. San San của mày sai cái gì ?”

Giọng Hàng bắt trở nên mất mát, nó tiếp tục nói:

“Có cô gái nhắn tin cho em, kể về những San San kia…

Chị à, lại như ? San San lúc nào cũng tỏ đơn thuần, hiền lành lắm…
lắm là có hơi bướng chút thôi.”

“Phải rồi, phải rồi. San San của mày là hiền lành nhất, đơn thuần nhất. Thế gì muốn nói nữa không?”

“Chị…” Giọng nó lẫn vào tiếng nghẹn ngào:

“Chị đừng nói chuyện với em như nữa… Thà chị mắng em như dễ nghe hơn.”

Tôi bĩu môi, lập tức đáp:

“Thôi đi. bây giờ là có văn hóa.
kia mắng mày là vì mày là em , giận vì mày không gì. Giờ … mày là ai ?”

“Chị đừng như nữa… Em biết lỗi rồi .”

Tôi thở dài, có chút mềm lại.

, chặt xương liền gân, máu của tôi và nó chảy dòng.

Chuyện “từ mặt” kia, suy cho cũng chỉ là lời giận quá nói.

13.

Tôi kiện Tề San San tội vu khống và bôi nhọ danh dự. Chứng cứ rõ ràng, cô ta bị tuyên án ba năm tù.

Hàng cuối cũng nhìn rõ bản chất của Tề San San. Nó bắt hối hận vì đã cắt đứt với gia đình và nói những lời không gì.

Ngày nào tan nó cũng đứng cửa nhà, xin bố mẹ và tôi tha thứ.

tiên mềm , lại là mẹ tôi – tuyên bố sẽ cho nó bài học nhớ đời.

Bà giả vờ khó xử rồi nói:

à, thằng Hàng nó lì quá. Mẹ chịu không nổi nên để nó về rồi.

thấy nó ngứa mắt cứ đánh, bắt nó chạy vặt coi như chuộc tội cũng .”

Tôi chỉ cười lắc .

Dù hiểu mẹ, tôi không thể coi như chưa có chuyện gì.

Với đứa em này, tôi thật đối xử hết mức.

, tôi lại gì?

Ngày Hàng dọn về nhà, tôi viện cớ dọn ngoài ở riêng.

Sau vụ lần đó, tôi lạnh đi.

Tôi nghỉ ở công ty, tập trung phát triển công ty riêng của mình.

Ngày ngày không ở văn phòng cũng sống căn hộ nhỏ gần đó.

Ba mẹ vài lần đến tìm, mang theo sự áy náy:

, … có phải giận ba mẹ không?

Hàng Hàng nó không có bản lĩnh, không nuôi nổi bản thân ngoài kia…”

Tôi lắc , đáp cho có lệ:

lại giận chứ. cũng hơn ba mươi rồi, sống riêng là chuyện bình thường .”

Đến sinh nhật tuổi 31 của tôi, Hàng tặng tôi hai chiếc vòng , ước chừng hơn 100 gram.

Mặt nó đỏ bừng, hơi ngượng ngùng nói:

“Chị, chuyện đây… em xin lỗi.

Sau này em mới hiểu, tặng vòng cho chị không phải là chuyện gì quá giới hạn cả.
Là do em ngu ngốc, ta nói gì cũng tin.

Chị lấy đi, cho em đỡ cắn rứt.”

Tôi liếc giá hiện tại, sau đó mặt lạnh lùng lấy, đáp cụt lủn:

“Xem như mày trả lại số tiền tiêu cho mày. Đừng mong cảm kích gì.”

Hàng cười, mắt đã rơm rớm lệ.

Nó gật :

“Ừ.

Từ giờ, mỗi năm sinh nhật chị em sẽ tặng chị cái vòng. Cái dư coi như là cảm ơn vì bao năm chị đã lo cho em.”

Tôi mặt lạnh như tiền.

… lại thấy ấm áp.

Thằng nhóc này cuối cũng lớn rồi.

… mỗi năm đều có vòng , cũng đáng lắm chứ.

chuyện có tha thứ cho nó hay không?

Tôi chưa nghĩ xong.

Thôi … cứ để thời gian quyết định .

Tùy chỉnh
Danh sách chương