Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
                            https://s.shopee.vn/6Ac6trI8Mu

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
14
Tới Giang Châu, Tương Như tận tâm trị chính, giải quyết nỗi khổ dân, người người tôn phụ mẫu chi .
không phụ công ta nuôi nấng, không phụ kỳ vọng ta dành cả vun đắp.
là, chuyện hôn vẫn mãi chẳng thấy nhắc .
Ta lần bóng gió khuyên, cười, : “ đang đợi một người.”
Ta lo lắng: “ không thể như phụ thân năm xưa, vì một chữ tình bỏ cả đạo nghĩa.”
khom mình, dịu giọng: “Mẫu thân yên tâm, hài nhi luôn nhớ rõ trách nhiệm mình.”
Từ đó, ta không ép nữa.
Tình duyên vốn là chuyện số trời.
Mãi một ngày, dẫn về một cô gái mặc áo đỏ.
Nàng tính tình phóng khoáng, khí chất sáng sủa, vừa thấy ta đã cúi người gọi “mẫu thân”, không hề e dè, đúng là kiểu người khiến người khác vừa nhìn đã sinh thiện cảm.
Phụ thân nàng là đại nho nổi tiếng đất Giang, gái bậc ắt chẳng thể tầm thường.
Nghe nàng không thích đọc sách, lại mê võ nghệ, đao thương, song kiến thức vẫn hơn người.
Phụ thân nàng thường than: “Văn lại sinh một nữ tướng.”
Ta cười đáp: “Thì gia ta vốn tướng môn, nay lại sinh một vị trạng nguyên, hai nhà quả là trời sinh một đôi.”
Hôn sự nhanh chóng định.
thành thân, ta dần giao lại quyền quản gia.
Nàng học việc rất nhanh, xử lý đâu đấy.
Không lâu , biên cương phía Tây Bắc giặc xâm, chiến sự căng thẳng.
Ngày ta gặp lại nàng, nàng đã mặc áo giáp nam , anh khí bức người.
Thì , nàng giả nam trận, Thánh thượng chuẩn y.
, nàng vừa sinh chưa đầy tháng, Tương Như nhìn thấy, lòng đau như cắt, nhưng vẫn lặng lẽ ủng hộ.
Trước đi, xin theo nàng tiền tuyến, giao đứa nhỏ lại ta.
Ta mỉm cười nhận lấy: “Chuyện trông nhi tử, ta giỏi hơn bất kỳ ai.”
ta đây coi như đã trọn.
Phần đường lại, nên để bọn trẻ viết tiếp.
mong thiên hạ thái bình, bốn biển một nhà, quốc vận hưng thịnh, vạn an khang.
Hậu ký
Về , Tương Như soạn một luận tập, ghi lại toàn những lời dạy mẫu thân.
Tác phẩm lan truyền khắp thiên hạ, để người biết rằng lưng một vị thanh , là một người mẫu thân vĩ đại.
sách lưu truyền suốt thế hệ, tận nay vẫn trích dẫn, người người xưng tụng là [Thanh Chính Mẫu Huấn]
Tương Như – Ngoại truyện
Năm ta sáu tuổi, lần đầu tiên vào viện phu , là ngoặt cả ta.
Ta lén theo người phụ thân tự xưng, thấy một người phụ nữ hoàn toàn khác với mẫu thân ta.
Nàng không bao giờ gào thét, không rủa mắng, gặp việc thì điềm đạm, tỉnh táo, dù trời sập chẳng hoảng loạn.
sinh mẫu ta, là kẻ giỏi diễn kịch.
Trước mặt ta phụ thân ta là hai mặt khác nhau.
Bà từng : “Ta sinh ngươi, để ngươi giúp ta phu phủ Hầu.”
Nhưng dù sinh ta, phủ Hầu không bà qua cổng.
Rồi bà dần mất kiên nhẫn, không đoái hoài gì ta.
Trước năm năm tuổi, ta ăn đồ thừa, chưa từng một áo mới.
Phụ mẫu ta yêu nhau mức, bỏ trốn quên mang ta theo.
ta nghĩ, may là họ quên.
Bởi ít , ta không phải nghe những lời chửi rủa mỗi ngày nữa.
ta lần đầu gặp phu , ta quỳ, nàng : “Đừng sợ, từ nay, ta là mẫu thân .”
Nàng dạy ta thế nào là người, , .
nàng hỏi vì sao ta muốn đỗ công danh, ta đáp: “Để mẫu thân phong cáo mệnh.”
Nàng cau mày, bảo: “ không phải vì mẫu thân, vì thiên hạ trăm dân.”
Ngày nàng dẫn ta Từ Ấu Cục, ta gặp đứa nhỏ như mình, đói, rét, bị bỏ rơi.
Nhưng ta may mắn hơn chúng, vì ta mẫu thân.
Mẫu thân : “ là để thay đổi những bất công .”
Lớn lên, sinh mẫu ta lần tới quấy rầy, ta thấy phiền.
Bởi ta một người mẫu thân, đó là nàng.
Giữa ta nàng, dường như một sợi dây vô hình, ta gì, nàng đều biết, ta đi đâu, nàng đều hiểu.
Nàng không hay lời yêu thương, nhưng mỗi đêm ta ngủ say, đều biết nàng lén đắp chăn ta.
Ta từng mất đi tình mẫu tử, chính nàng đã ta lại điều .
Từng , từng , ta trưởng thành.
ta hiểu…Nàng là mẫu thân ta, duy nhất, trọn .
— Hết —