Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/10t3CFo17o

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3 THANH LĂNG BẤT HỐI

4

nhà, ho sặc sụa không ngừng.

Ta vội chạy tới, đỡ uống chút nước.

tựa vào vai ta, mắt ra ngoài cửa sổ.

“Lê nở rồi.”

“Ừ, lê nở rồi.” Ta khẽ đặt lên mái tóc : “ , năm nay sẽ vì ta ủ rượu lê , chớ có thất hứa đấy.”

mỉm cười, nhưng không đáp lời.

Mắt ta cay xè, lệ nóng chỉ chực trào ra, song ta lại gắng sức kìm lại.

“Meo~”

Trên bậu cửa sổ, một con nhảy lên.

Chính là con ta thấy trước đó.

Có lẽ nó chê mùi thuốc quá nặng, nên chẳng dừng lại, thoáng chốc đã phóng đi.

theo, bỗng khẽ :

“Làm thật tốt.”

Ta ngẩn người:

“Sao cơ?”

Thanh âm rất nhẹ:

“Người đời đều bảo có chín mạng. ta là , ta đã có ở bên nàng thật .

A Dung, sao ta lại chẳng sống thêm vài năm nữa?”

, ta mới nhẹ nhàng khép cửa, lặng lẽ lui ra.

Bàn tay áp lên ngực, ta cảm nhận được tim mình đập dồn dập.

Chợt ta nhớ lại một chuyện.

Năm ấy, ta bệnh nặng suýt chết, Thanh Lăng nổi giận lôi , ta đã cãi lại hắn:

ta thực sự chết, e rằng ngươi chẳng thấy áy náy gì đâu.”

Hắn khi ấy giận dữ cực điểm:

ngươi chết thật, ta vẫn có cứu sống ngươi! Gia gia đây chính là yêu miêu chín mạng, Tống Dung, mưu kế của ngươi vĩnh viễn chẳng thành công!”

Thanh Lăng , hắn là yêu miêu chín mạng.

Vậy thì… hắn có cứu !

Ý niệm ấy vừa lóe lên, ta suốt đêm không .

Hôm sau, ta sắp xếp mọi việc nhà, thuê một bà tử chăm sóc .

Ta gói ghém hành trang, mang theo tấm bản đồ Yêu giới Thanh Lăng cố ý để lại.

bước, đi về phương Nam.

Ta được hắn.

5

Yêu giới, dưới gốc Trường Sinh .

Thanh Lăng vươn vai một cái, lười nhác tỉnh giấc.

từ thân cây nhảy ra, cười hắn:

“Ngươi sao vẫn còn nữa? Mỗi ngày chẳng ăn thì lại , nào có yêu tinh nào biếng nhác như ngươi không?”

Thanh Lăng không đáp, chỉ quay mặt về phía giới bi rồi lại nằm xuống.

ra manh mối, bèn hỏi:

“Có ngươi đang người không?”

“Đúng vậy.” Thanh Lăng đáp, “ một tên nhỏ mọn.”

“Nhưng ngươi đã rất rồi, nàng ta thực sự sẽ ngươi sao?”

“Sẽ.”

Thanh Lăng mở mắt, giọng chắc nịch: “Nàng nhất định sẽ ta.”

“Thôi được…”

nhảy nhót mấy bước, reo lên: “Ta đi tiểu yêu chơi đây.”

Chạy được vài bước, nó lại nhớ ra điều gì, quay hỏi:

“Ngươi người kia… là phàm sao?”

!”

“Nhưng …”

Đúng lúc đó, một con thỏ trắng chạy , phấn khích nhảy nhót:

“Thanh Lăng, Thanh Lăng! Có người ngươi rồi!”

Chỉ nháy mắt, thân ảnh Thanh Lăng đã biến mất.

gãi , đem nốt câu chưa xong thốt ra:

“Nhưng … Yêu giới một ngày, đã một năm, ngươi đã ở đây hai mươi ngày rồi…”

6

Yêu giới khó , bên ngoài còn có mê chướng che phủ.

Ta lạc đường, may mắn gặp Sơn thần chỉ lối.

Khi ta muốn vào Yêu giới người, ông có chút kinh ngạc:

“Yêu giới một ngày, một năm. Là yêu quái nào bất cẩn nỗi hứa với ngươi một việc dại dột như vậy?”

Ta ngạc nhiên.

Yêu giới một ngày, một năm sao?

Chuyện này, hẳn Thanh Lăng sớm đã .

lòng ta lại mơ hồ dấy lên một ý nghĩ khác:

hắn không thì sao?

Hắn khai trí chưa , là lần về Yêu giới.

hắn không , vậy chẳng nay hắn vẫn đang chờ ta?

Ta nghĩ không ra.

Chỉ cúi từ biệt Sơn thần, rồi theo hướng ông chỉ, đi thêm mấy ngày.

Cuối cùng, ta thấy giới bi.

Ta không dám bước vào.

Chỉ sợ vừa đặt chân vào , chậm trễ một lát, đã trôi qua năm tháng dài dằng dặc.

thì chẳng nổi.

Ta nhờ một con thỏ trắng qua đường mang giúp lời nhắn, rồi tựa vào giới bi, mệt mỏi thiếp đi.

Không đã bao , khi nghe thấy tiếng động, ta chậm rãi mở mắt.

Trước mặt ta, đã đứng sẵn một người.

Thanh Lăng vẫn không hề thay đổi, y nguyên dáng vẻ thiếu niên thanh tú năm nào.

Hắn đứng ngược sáng, bất động như một pho tượng.

Ta chân tê dại, chậm chạp đứng lên.

rõ nét mặt hắn.

Thanh Lăng tròn mắt, kinh ngạc ta.

Ánh mắt dừng lại trên mái tóc bạc trắng, rồi từ từ hạ xuống —

Rơi trên đôi mắt đục mờ, làn da nhăn nhúm, dáng người lưng còng.

Hắn mấp máy môi, rất sau mới nghẹn ra hai chữ:

“…A Dung?”

Tim ta chợt nhói một cái.

Xem phản ứng ấy… dường như hắn thật sự không bên ngoài đã qua hai mươi năm.

“Sao ngươi lại thành ra thế này?”

Hắn không tin được, giọng run run biến đổi.

Thỏ trắng bên cạnh xen lời:

“Thanh Lăng, nàng là cố ngươi quen ở phàm sao? Vậy biến thành thế này là chuyện bình thường.”

Thanh Lăng quay phắt , cứng giọng:

“Tại sao?”

“Bởi vì… Yêu giới một ngày, một năm. Thanh Lăng, ngươi đã ở đây hai mươi ngày rồi.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương