Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3VcDXCRvwO

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Chỉ cần tôi thích rõ, nói rằng trước chỉ là đóng kịch với cô, nhất cô ấy sẽ chịu về nhà!”
Nghĩ , cuối hắn cũng thấy nhẹ nhõm.
Ngôi nhà đã được hắn sửa sang lại, còn tự tay may cho cô mấy chiếc váy, mua về cả đống sách.
Đợi cô về thấy tất cả những thứ đó, chắc chắn sẽ rất vui!
Còn Kỷ Tư Khiết thì ngồi , hắn đầy chua chát.
Tại sao hắn vẫn mãi chẳng thấy cô ta?
Ở một khác, Cố Niệm trở về nhà, được ở người thân, cảm giác nhẹ nhõm và tự tại hẳn.
Chỉ là trong bữa cơm, anh hai Cố của cô uống nhiều vài chén, bỗng bật không thành tiếng.
“Từ nhỏ… từ nhỏ nó đã là tiểu công chúa được cả nhà nâng niu trong tay, mà sau khi lấy chồng củ khoai lang cũng ăn không đủ, còn bị hai kẻ cầm thú ấy ức hiếp, thì không giữ được, thân thể lại còn mang bệnh…”
Mẹ Cố vừa vừa lau nước mắt.
Anh cả nhà họ Cố cũng đỏ hoe mắt.
Cố Niệm liên tục dỗ dành họ: “Trời ơi, anh hai, anh làm ? Em bây giờ không rất ổn sao? Đừng nữa, em còn mà!”
, Cố lại càng to hơn.
“Hồi nhỏ em yếu ớt lắm, chỉ trầy da một chút cũng đau nửa ngày. mà giờ chịu bao nhiêu khổ cực, mới thể gặp đủ thứ trắc trở mà vẫn còn cười được sao?”
14
Ngay cả hai dâu nhà họ Cố cũng đỏ hoe mắt.
Cố Niệm dỗ mãi không xong, chỉ thấy đau đầu.
Ngọc Sơn lấy khăn lông bịt miệng Cố lại: “Anh gào làm em cũng nhức đầu theo.”
Sau đó quay sang hỏi Cố Niệm: “Niệm Niệm, vừa rồi Thẩm Bắc Mạc là đưa em về đúng không? Em tính sao?”
, mọi người đồng loạt về phía cô.
Cô lúng túng, ngập ngừng nói được .
Ngọc Sơn dịu giọng dụ dỗ: “Em cứ nói thật lòng mình . Bọn anh với bác gái đã với nhau rồi, dù em thế nào, cả nhà cũng sẽ ủng hộ.”
“Ừm!” Anh cả nhà họ Cố cũng gật đầu trước.
Cố Niệm siết chặt hai tay. Dù biết chuyện ly hôn luôn bị xem là điều quá khác người cuối cô vẫn kiên nói .
“Em thật sự sống không nổi được với Thẩm Bắc Mạc nữa, em ly hôn!”
Mẹ Cố lập tức òa : “Niệm Niệm, đã suy nghĩ kỹ ? Nếu ly hôn, không biết sau lưng sẽ bao nhiêu người chỉ trỏ nói xấu đâu!”
Hai dâu cũng vô lo lắng.
“Niệm Niệm à, bọn sống từng tuổi này rồi, cũng thấy mấy ai ly hôn đâu.”
“Cái đứa gái út họ dì , từng kể rồi không? Suýt bị chồng đánh chết, khó khăn lắm mới ly dị được.”
“ cho dù nó chẳng làm sai, cuối vẫn bị thiên hạ tán không ngớt.”
Cố Niệm từ nhỏ là cô em út được cả nhà nâng niu trong lòng tay, họ sợ cô chịu không nổi áp lực.
Cố Niệm hiểu rõ nỗi lo của họ, cô đã rồi: “Em không sợ. Em ly hôn!”
Thấy cô kiên như , người nhà họ Cố cũng không khuyên thêm nữa.
Chỉ là người rơi lệ, người đỏ mắt.
Cố Niệm cảm thấy chuyện này nên dứt khoát cho xong.
Sáng hôm sau, sau khi bạc với người nhà, cô Ngọc Sơn và Cố gặp Thẩm Bắc Mạc.
Thẩm Bắc Mạc vừa thấy Cố Niệm đã mừng rỡ mặt.
“Cố Niệm, em về rồi à? Anh còn đang hôm nay tìm em. Mau vào nhà !”
Ngọc Sơn hắn, sắc mặt chẳng mấy tốt đẹp.
Cố trong mắt bốc lửa giận: “Vào cái đầu anh! Thẩm Bắc Mạc, hôm nay chúng tôi đưa em gái tôi đây là để nói chuyện ly hôn với anh. Anh lập tức viết đơn ly hôn, chúng ta cho xong!”
Vừa hai chữ “ly hôn”, sắc mặt Thẩm Bắc Mạc lập tức sầm xuống.
Hắn cố kiềm cơn giận, hiếm hoi mở miệng thích: “Anh hai, em biết anh là anh trai Cố Niệm, đương nhiên anh sẽ bênh cô ấy.”
“ em thấy một số chuyện nói cho rõ: em từng làm lỗi với Cố Niệm. Là cô ấy nhỏ nhen, hay ghen bóng ghen gió, cứ luôn tìm cách làm khó mẹ Kỷ Tư Khiết rồi lại tự dưng làm lớn chuyện đòi ly hôn!”
Cố thấy hắn trắng trợn bóp méo sự thật, lập tức xông tới đánh: “Mày còn dám bôi nhọ em gái tao à? Tao…!”
Cố Niệm vội ngăn lại: “Anh hai, mình đã nói không được tay rồi.”
Cô chỉ sớm ổn thỏa, không mọi chuyện rối rắm thêm.
“ , bình tĩnh lại, lời Niệm Niệm.” Ngọc Sơn cũng bước tới ngăn anh ấy.
Cố Niệm bảo hai người ngoài chờ, rồi một mình vào nhà Thẩm Bắc Mạc.
Thẩm Bắc Mạc không cô nói chuyện ly hôn nữa, liền vội vã giãi bày: “Hôm đó em làm nghiên cứu bí mật không nói lời nào, suốt không liên lạc với ngoài.”
“Thật ngay hôm em , anh đã nói với Tiểu Khiết không cần diễn trò nữa. nay, anh chỉ trả cho cô ta một nửa tiền công, xem như bù đắp cho mẹ họ.”
“Em từng nói nhà quá cũ, anh đã cho sửa sang lại hết rồi.”
“Em xem, gạch lát sàn mới, rồi cả đọc sách anh tự làm, đèn anh nhờ người mua về.”
“Còn nữa, em thích nhất là váy đẹp, đây là mấy bộ anh nhờ người đặt may những qua, em xem thíc…”
Cắt lời người khác là bất lịch sự.
hắn cứ thao thao bất tuyệt mãi không dứt, khiến sự nhẫn nại của Cố Niệm cạn sạch.
“Thẩm Bắc Mạc, chúng ta ly hôn .”
15
“Vì sao?” Thẩm Bắc Mạc cau mày: “Em để tâm chuyện anh và Tiểu Khiết diễn kịch thì anh đã dừng lại rồi. Anh cũng chẳng truy cứu chuyện em làm tổn thương mẹ họ. Em còn không hài lòng nữa?”
Từ lúc thấy cô, Thẩm Bắc Mạc đã cố gắng kiềm chế tính khí của mình.
cô cứ lặp lặp lại chuyện ly hôn, khiến hắn không thể nhịn nổi nữa.