Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/60HumWEo8w

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 1

Tôi xuyên không thành người phụ nữ bất hạnh của thập niên 80.

Kể từ khi cha mẹ bán tên côn đồ trong thôn làm vợ, ngày nào tôi sống trong cảnh đ//ánh mắng, mẹ ngược đãi.

Bọn họ đều tưởng tôi sẽ nai lưng làm trâu ngựa cả đời.

Kết quả là lần này b.ạ.o hành gia đình, tôi đ//ấm thẳng cú làm lệch sống mũi hắn.

mẹ gây sự, tôi tung cú đ//á xoáy kiểu cá sấu vẫy đuôi đá bay họ xa hai dặm.

Xin lỗi, quên chưa nói.

Chị đây là dân Muay Thái, loại đ//ánh giải chuyên nghiệp ấy.

01.

“Rầm——”

Cánh cửa ọp ẹp đẩy mạnh , đã về.

Trong ký ức của nguyên , mức độ đáng sợ của khuôn mặt này không kém yêu ma qu//ỷ quái.

Gần ba mươi tuổi đầu mà suốt ngày lông bông lêu lổng, cậy làm quan nhỏ nên muốn làm thì làm.

Đ//ánh bài, cờ bạc, rượu chè, gây rối, thứ không thiếu.

Đối xử với nguyên thì càng thích đánh là đ//ánh, thích mắng là mắng.

Thua tiền thì đ//ánh, say rượu thì đ//ánh, thậm chí tâm trạng không tốt đ//ánh.

Lần nghiêm trọng nhất, nguyên đ//ánh gãy chân, phải nhờ bác gái hàng xóm sát vách thực sự không chịu được nữa mới đưa cô ấy bệnh viện chữa trị.

đặt m.ô.n.g ngồi phịch xuống ghế, cầm ấm trà dốc cái không giọt nào, rồi đột ngột đứng dậy đá đổ cái ghế.

“Mẹ kiếp, đ//ĩ thối!” Hắn vào mặt tôi, nước bọt bay tứ tung, “Không mày về à, bát nước trà không pha, mày muốn mày khát hả!”

“Vốn dĩ hôm nay đen đủi, về nhà đàn tiệt mày làm bực mình.”

“Phỉ! Đúng là xui xẻo c.h.ế.t tiệt!”

Nhìn cái bộ mặt say khướt của hắn, tôi lập tức cảm thấy cả người khó chịu theo phản xạ sinh lý.

Đúng là tởm lợm.

Người khác có chiều hắn hay không thì tôi không , nhưng đây thì không.

Tôi nhìn hắn không cảm xúc, “ đen đủi là chuyện của , không có lĩnh thắng tiền thì lĩnh bắt nạt người nhà, tôi thấy người xui xẻo là mới đúng!”

sững người, rõ ràng không ngờ tôi dám cãi hắn.

Ngay sau đó, vẻ mặt hung dữ lộ rõ trên mặt hắn,

đ//ĩ thối, đứa nào phép mày nói chuyện với mày kiểu đó!”

Hắn vừa xắn tay áo vừa chửi: “Tao thấy mày ăn gan hùm mật gấu rồi, ngày không dạy dỗ mày là mày không mình họ phải không!”

mày hôm nay sẽ mày ai mới là cái nhà này!”

Nói xong, hắn liền lao tới gấu ngựa.

Tôi nghiêng người né nhẹ nhàng, đứng vững trên mặt đất, cả người nóng ran lên vì phấn khích.

Cơ thể xuyên qua này cứng nhắc khá nhiều, đang chờ có cái bia thịt tới tôi luyện tập đây.

vồ hụt, cơn giận trên mặt càng rõ hơn.

“Đồ ch//ó đẻ, hôm nay mày không đánh mày thì không mang họ !”

Tôi đảo mắt vòng, chế nhạo: “Cứ mở miệng là ‘ mày’, tưởng tôi là chắc?”

tức đỏ mặt tía tai, giương nanh múa vuốt lao lên định túm tóc tôi.

trò mèo này của hắn dùng để đối phó người khác thì được, chứ trong mắt tôi thì chẳng khác lợn nái giãy đành đạch.

Lần này tôi không né nữa, ngay lúc tay hắn sắp chạm vào tóc tôi, tôi chớp thời cơ vung nắm đấm.

“Á——”

rú lên lợn rừng chọc t//iết, ôm mũi khuỵu xuống đất.

“Đt mẹ mày Thái Văn Liên, đàn c.h.ế.t băm!”

“Mày dám đ//ánh tao?!”

Tôi không nhịn được bật cười.

tưởng lĩnh đâu, hóa hổ giấy vung tay tát và túm tóc.

“Đ//ánh chính là đánh đấy.”

“Chẳng có chút lĩnh ch//ó , ngày nào cờ b.ạ.c với ăn uống, ở ngoài không oai được với ai thì về nhà đ//ánh tôi.”

chút mặt mũi tưởng mình là Ngọc Hoàng Đại Đế thật à.”

Đôi mắt híp hạt vừng của trợn tròn, nhìn tôi chằm chằm không thể tin nổi: “Mày, mày…”

Tôi trở tay tát cái, thịt má hắn run lên cái rồi sưng đỏ ngay lập tức.

“Hôm nay ăn đòn thế này là nhẹ đấy, sau này cứ thử xem đây có đánh loại này không?.”

…….

Tùy chỉnh
Danh sách chương