Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9pUB6jBLsY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Thế là, – một sống cô đ/ộc suốt mấy chục năm trời lần tiên cúi nhờ vả . lần mò hỏi thăm làng xem nào sinh , rồi bế đến xin .
“ bé đói khóc suốt, bà phúc bú tí nhé?”
Nhưng bộ dạng của trông thật đ/áng s/ợ. mặc chiếc áo đạo bạc màu, đội mũ vải xanh, chân đi dép cỏ, thắt lưng đen. Dáng g/ầy guộc, nửa mặt bị lửa th/iêu ch/áy đen q/uỷ sứ. bước đến cổng ta chưa kịp mở miệng, cả đã hốt hoảng la ó.
“Á! M/a kìa!”
“Xui xẻo quá, cút ngay!”
Hết này đến , thì hoảng hốt, kẻ thì ch/ửi m/ắng xua đuổi. còn cách nào , khi đi ngang trưởng thôn thấy vàng đang đàn bú, nghiến răng đặt vào bụng .
“Đại Hoàng à, c/ứu hơn xây tháp bảy tầng. Mày đã nuôi tám đứa rồi, thêm một đứa nữa cũng chẳng sao.”
Nhờ dòng , nín khóc. vàng linh tính, những đuổi mà còn nuôi . Trưởng thôn vốn là họ hàng xa, lại đích tôn nên thương cảnh , lơ qua.
Lớn lên bằng và cháo loãng nấu, dần dần biết bò. Ban cả ngày nằm qu/an t/ài, sau đó bắt nghịch ngợm. lần đặt ngủ hòm rỗng, quay ra phơi th/uốc, đã bò sang qu/an t/ài .
hốt hoảng bế xuống: “Tiểu tổ tông ơi! Thằng này tr/ộm cắp bị ch/ém , khâu lại đấy. Đừng rơi nó!”
cười khành khạch, tay vỗ “bốp” một cái vào mặt x/á/c ch*t.
: “… … …”
cửa, sống nhờ việc trông coi nghĩa trang. Mỗi khi tang sự ở xa, để ngủ qu/an t/ài rồi đi . Hồi ấy ta trả công toàn bằng gạo, trứng gà, hay gà sống…
Đồ ngon đều nhường hết . Năm đó hiểu sao dị/ch bệ/nh ch*t chóc hoành hành. nhận được nhiều thực phẩm hơn, cũng no bụng mà lớn phổng phao.
lời , lẽ mang mệnh Chu Tước thuần dương. Từ khi biết bò, suốt ngày lê la dưới các cỗ qu/an t/ài mà chưa từng gặp hiện tượng “th* th/ể động đậy” hay “q/uỷ nhập tràng” nào.