Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1qT7kRGQau

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

Mỗi giây trôi qua, vẻ bình tĩnh trên khuôn anh lại nứt vỡ thêm chút.

“Giang Nại Ly… … thật sự là Tiểu …”

“Anh xin lỗi… anh…”

Tôi nghe được sự bối rối không phải làm gì trong giọng của anh.

tôi vẫn hoảng loạn đứng dậy, không suy được gì.

“Trả lại đây!”

Tôi giật lại điện thoại , rồi lập tức quay bỏ chạy.

Nước mắt hòa lẫn bùn đất bắn lên đường, thấm đầy gò má tôi.

Tôi , trong mắt khác này, tôi thảm hại đến mức nào.

trong lòng, vẫn cứ lại vẻ kinh ngạc xen lẫn áy náy tận đáy mắt của .

Biểu cảm chứ?

Không phải lẽ anh phải thấy nhẹ nhõm, thấy ghê tởm hơn nữa ?

……

Tôi mãi không thông.

Cứ cắm đầu chạy liều mạng suốt gần mười phút, cuối cùng mới dừng lại ở góc rẽ trong con hẻm nhỏ.

Chống lên đùi, tôi cố hít thở lấy lại hơi.

này tôi mới lôi khăn giấy trong cặp , chậm rãi lau sạch nước mắt đọng lại ở khóe thái dương.

Thôi vậy.

bị anh phát rồi, thì nên chủ động lời chia sớm cho xong.

Tôi mở khung trò chuyện .

Ngay ngón sắp nhấn gửi câu “Chia ”, thì đôi giày thể thao quen thuộc đột nhiên xuất trước mắt tôi.

“Tiểu …”

Chàng trai trước mắt đỏ hoe, nắm chặt lấy cổ tôi, ánh mắt nhanh chóng rơi vào dòng chữ tôi đang gõ dở.

“Đừng chia anh…”

Tôi hít hơi thật sâu, muốn cố giữ bình tĩnh để đối diện trước .

Mái tóc bạc của dính mưa, ướt sũng và rối bời.

Giọng anh khàn khàn vì thở gấp sau chạy đuổi theo tôi, mang theo sự khẩn cầu rõ rệt.

thể… giữa chúng ta rất nhiều hiểu lầm.”

Tiểu … nếu anh chính là Tiểu , anh tuyệt đối sẽ không như thế.”

“Còn cả hôm ở căn-tin, câu nghe thấy phải không?

hôm trở , không còn để ý tới anh nữa…

Anh là do anh sai, thể đừng…”

Từng giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống gương góc cạnh của cậu thiếu niên ấy.

Chỗ sưng đỏ nơi anh bị thương, lại khiến hình ảnh ấy càng thêm mong manh và tổn thương đến lạ.

Tôi chưa từng rằng, luôn được xem là lạnh lùng và kiêu ngạo như , lại cúi đầu cầu xin tôi trong dáng vẻ đáng thương đến vậy.

Thế

Tôi hất anh .

Ánh mắt ban đầu là nghi hoặc, giờ trở nên kiên định.

“Đừng cái gì… đừng bỏ đoạn tình cảm này ?”

Trong ánh mắt đang tuyệt vọng của lóe lên tia hy vọng, anh gật đầu thật mạnh.

, thôi .”

“Nếu hôm nay bạn học bình thường của anh, thì cô ấy – đáng bị các sỉ nhục như vậy ?”

“Trước kia luôn anh không giống những nam sinh khác, cách tôn trọng con gái cách chân thành…”

giờ xem , chưa chắc.”

Trong ký ức của tôi, cái ngày kết bạn , anh khác biệt.

chơi game, anh chưa từng chửi bới, xúc phạm đồng đội, càng không lời tục tĩu.

trò chuyện, không bao giờ tỏ ngạo mạn, gia trưởng.

Thậm chí còn từng ủng hộ quyết định không kết hôn, không sinh con của chị họ mình.

So đám đàn ông trên mạng suốt ngày spam tin nhắn đòi tôi lộ livestream, anh quả thực là làn gió trong lành hiếm hoi.

là, đến này mới hiểu

lẽ anh giỏi… che giấu mà thôi.

Tùy chỉnh
Danh sách chương