Xuyên vào một bộ truyện người lớn, để tránh bị nam chính bệnh kiều cưỡng ép yêu, tôi chủ động ra tay, cùng anh ta đặt ra ba quy tắc:
“Làm xong bài này, tôi sẽ cho cậu hôn một cái.”
“Thi đỗ Thanh Hoa, tôi sẽ làm bạn gái cậu.”
Sau khi huấn luyện tên học dở kiêm đại ca trường thành một học sinh năm tốt, tôi nói ra điều cuối cùng:
“Em muốn anh trở thành trụ cột quốc gia.”
Nói xong, tôi quay đầu bỏ đi không chút do dự.
Bảy năm sau, tôi trở thành MC tài chính, phỏng vấn một ông chủ mới nổi trong giới kinh doanh.
Nhìn gương mặt tuấn tú quen thuộc của nam chính bệnh kiều, cùng ánh mắt như muốn lột sạch tôi, tôi run rẩy thốt ra câu hỏi đã chuẩn bị sẵn:
“Ngài Tạ, gần đây ngài quyên góp 10 tỷ cho hạ tầng quốc gia, xin hỏi là vì lý do gì?”
Tạ Tự Xuyên khẽ nâng mí mắt, khóe môi nhếch lên đầy hàm ý:
“Nhiệm vụ của chủ nhân giao thôi.”
Cả hội trường lập tức im phăng phắc, ai nấy đều trợn tròn mắt kinh ngạc.
Tạ Tự Xuyên liếm nhẹ răng hàm sau, nụ cười mang theo chút tà khí:
“Nhiệm vụ hoàn thành rồi, em nói xem, em sẽ thưởng cho tôi thế nào đây?”