Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/6fX9LBLQB1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Mẹ vừa phẫu thuật c/ắt khối u vú, gánh một nửa phí.
qua : “Khi nào bảo hiểm thanh toán, sẽ trả lại phần .”
sợ giữ : “ sao, cần vội.”
Giọng đầy áy náy: “Bối Bối, nhà may .”
Mẹ mới nhập , bố đã kêu cao huyết áp nằm liệt giường. Chị dâu xách vali về nhà ngoại ngay. Dự án đang vào giai đoạn then chốt, xin nghỉ vài đến bệ/nh mẹ.
“ cần mấy lời này, xong việc đi.”
cầm hộp định vào phòng thì nghe tiếng mẹ vọng : “Cô biết , mới đáng tin! Thằng hiếu thảo lắm, tự bản thân dư dả vẫn mổ cho . nào cũng gọi hỏi thăm.”
Bác giường bên thều thào: “ cô cũng ngoan mà, mấy hôm nay cô ấy đôn đáo làm thủ tục, m/ua nước. Hôm nọ thấy cô ấy trao đổi với bác sĩ cặn kẽ lắm, hỏi han đủ thứ chi tiết.”
Mẹ chép miệng: “Toàn là giả tạo! Nó ích kỷ lắm, giấu biệt, đến lúc mẹ ốm đ/au còn chịu . là sóc , suốt ôm cái máy tính biết làm gì, lại còn giở mặt nữa chứ!”
Câu ấy như d/ao đ/âm thẳng tim.
Chân dính ch/ặt xuống nền, lòng ng/ực trống hoác một khoảng, gió lạnh luồn qua từng kẽ xươ/ng.
chồng ăn đời ở kiếp với mẹ giả vờ đ/au ốm. dâu mà mẹ hết lòng chiều chuộng mất dép. và vài cuộc gọi đã thành “hiếu thảo mẫu mực”.
riêng làm bao nhiêu cũng vừa lòng.
Chuông vang lên. Mẹ khóc lóc: “Khi nào đến thăm mẹ? thèm mẹ nữa rồi!”
“Đâu phải mẹ xuyên tạc! Nó cố tình mặc mẹ đó! Đi m/ua nửa thấy về, định đói mẹ…”
đẩy cửa bước vào, đặt hộp lên bàn.
Mẹ ngẩn , nét mặt hờn dỗi chưa kịp giấu, lộ rõ vẻ bối rối.
gi/ật , với : “ à? mẹ được nữa. Công ty việc gấp, phải về ngay. thuê hộ lý cho mẹ đi.”
nhanh trí đoán cơ sự: “Bối Bối, đừng trách mẹ.”
Giọng lạnh băng: “ chả bận tâm. Thuê ngoài chắc còn tốt hơn ruột. Vì sức khỏe mẹ, thuê đi nhé.”
cúp máy, ném vào mẹ: “Chồng mẹ ăn ở mấy chục năm giả bệ/nh cao huyết áp. dâu cưng mất hút. quý tử bận công việc. Cả nhà mỗi đến!”
“Mẹ đúng đấy, gì. Từ nay đừng tìm nữa!”
Mắt mẹ đỏ hoe: “Mẹ… mẹ buôn chuyện tầm phào thôi mà.”
Bác giường bên lúng túng gỡ rối: “ à, mẹ cháu ý đó đâu.”
cười gằn: “Thế là ý gì? mổ gánh nửa phần, đến miệng mẹ lại thành hết. Đã vậy thì tìm quý tử mẹ đi!”
Quay sang nhìn mẹ, thản nhiên: “Giờ mẹ toại nguyện rồi đấy.”