Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/VwhsbeRll

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

12.

Bí mật lớn đã bại lộ, không còn đường xoay chuyển, Lưu Tiến bèn liều lĩnh vỡ lở, ngửa mặt gào thét với hoàng đế: “Ta và Nhi tương tri tương ái bao , chính hoàng thượng mới là kẻ , là ngài chia cắt chúng ta!”

Đức phi họ Thôi, tên Nhi, vốn là đích họ Thôi.

Nhưng từ phân cũng chỉ là thứ, cảnh ngộ chẳng khá hơn Lưu Tiến là bao.

Nhà họ Thôi không thâm căn cố đế như họ Lưu, thành thứ hôn càng khó toan tính.

Nếu không tham gia tuyển tú, gả cho Lưu Tiến – một kẻ đã có công danh – cũng xem như kết cục tốt đẹp.

Chỉ tiếc, hoàng đế thay đổi quy chế tuyển tú: phàm là nhi quan gia, bất luận đích thứ có thể nhập cung dự tuyển.

Thôi Nhi hiểu rõ là cơ hội duy để đổi mệnh.

Chỉ cần lọt vào mắt hoàng đế, từ phượng hoàng bay , chẳng dám khinh nhờn.

Nàng bèn tìm cớ lừa Lưu Tiến lấy lại hết hương nang, quạt gấp và các lễ vật tình ý trước kia.

tiến cung, phong Đức phi sủng ái vô biên Lưu Tiến mới biết mình bị yêu phản bội.

Hắn hận Thôi Nhi, hận hoàng đế.

Lần đầu chạm mặt ta, phát hiện dung mạo ta giống Nhi, hắn liền chuyển cả hận ý lên ta.

Chính hắn từng tay lễ mừng Đức phi mang thai, khiến nàng khó sinh.

Nhờ viện chính Thái y y thuật minh mới tránh một xác hai mạng.

Nhưng từ thân thể Đức phi ngày một suy nhược, lại thêm mất con, cuối cùng vẫn uất ức mà chết.

thù hận với hoàng đế cũng lòng tham quyền , Lưu Tiến quyết định đưa ta tiến cung, thay Đức phi.

mắt hắn, ta vốn tâm tính đơn thuần, lại mê luyến hắn, dễ để hắn khống chế.

Hắn mượn ta để thao túng hoàng đế, rồi mượn hoàng đế để che trời lấp đất, độc bá triều cương.

Tiếc thay, hắn quá ngạo, quá coi thường ta.

Từ đầu cuối, mọi toan tính của ta là để dìm hắn vào địa ngục!

13.

Đêm ấy, viện Lưu gia bốc hỏa.

Lửa cháy càng lúc càng dữ, thiêu rụi nửa phủ đệ.

Quan phủ tra xét, tìm ba thi thể cháy đen tro tàn, giám nghiệm đúng là Lễ bộ lang Lưu Tiến cùng lão mẫu và phu nhân.

Lưu Tiến, Dư , chết.

Còn ta, đổi thân phận, chính thức nhập cung, trở thành sủng phi của hoàng đế – Ninh phi.

Thân phận mới rất đơn giản: đích trưởng của bản gia họ Lưu.

Dẫu cũng biết trưởng họ Lưu vốn không có nhi đồng niên đã sao?

Hoàng đế bảo ta là , ta liền là .

Lưu chẳng những không dám bất bình, còn sức quỳ gối tâng bốc.

Có tấm gương Đức phi, hoàng đế càng thêm cẩn trọng với thai nhi bụng ta.

Mọi y phục, ăn uống, dùng dụng qua tay Thái y viện xét kỹ, tuyệt không để lọt độc hại.

thời gian ấy, cũng chẳng thiếu phi tần muốn thăm dò khiêu khích.

Ta âm thầm chặn đứng, còn hoàng đế xử lý tuyệt chẳng nể tình.

Từ địa vị của ta như núi vững, chẳng dám động vào.

Vài tháng ta sinh hạ hoàng , phong Quý phi.

xưa cái chết của Đức phi, hoàng cũng có can dự.

giữ thể diện hoàng thất, hoàng đế không phế , nhưng từ bỏ mặc bà ta, khiến trung cung thành hữu danh vô thực.

Còn ta, tân phong Quý phi, nghiễm nhiên là đệ cung.

Các phi tần ngoài mặt cung kính, lưng châm chọc ta chỉ là thân của Đức phi.

Ta thản nhiên như không nghe thấy, càng thêm dịu dàng săn sóc hoàng đế.

thân đã sao?

Ta vốn chưa từng thật lòng yêu ông.

Hoàng đế đa nghi, thấy ta vẫn bình thản, không khỏi nhíu mày: “Bên ngoài lời tiếng vào không dứt, ái phi không thấy buồn sao?”

“Bọn họ cũng chẳng sai.”

“Thần thiếp quả nhờ bóng Đức phi tỷ tỷ mà có vinh hạnh hầu cận hoàng thượng.”

“Mỗi nghĩ , chỉ thấy lòng tràn cảm kích.”

Chân tình đôi không cần trọn vẹn.

Một phần thật giữa chín phần giả đã đủ khiến ta động tâm.

Ta mỉm cười, giọng càng thêm thiết tha: “Phụ thân Đức phi mất ái , tất cũng thương tâm chẳng khác gì hoàng thượng.”

“Nếu hoàng thượng thấy hợp, thần thiếp nguyện nhận Thôi đại nhân làm nghĩa phụ để hoàng cũng thêm che chở.”

Danh nghĩa ta mang là đích họ Lưu, song thật chẳng có mấy gốc gác tình cảm.

Ngược lại, Thôi mấy qua nhờ Đức phi mà hoàng đế nâng đỡ, lực chẳng kém.

Nếu có Thôi đại nhân chống lưng, Lưu cũng chẳng dám vọng động.

Ta vừa có thánh sủng, lại khéo kết giao, địa vị ngày càng vững.

Mọi với ta thuận, riêng hoàng đế lại ngày một suy.

Ngài liên tiếp mộng mị, thấy Đức phi, thấy tiểu hoàng chết yểu.

Đêm khuya còn thỉnh tăng nhập cung làm pháp, chỉ mong gặp lại mẫu nàng.

mê tín hoang đường này cũng nhìn : mệnh hoàng đế, đã tận.

Ngài chán ghét chính , để việc chồng chất.

Cuối cùng giao hết cho ta xử lý, ta vừa lo triều vụ vừa nuôi dưỡng Nhi.

Bận rộn, ta chẳng có thời gian dỗ dành ông, bèn chủ động tiến cử vài mỹ nhân có bóng dáng Đức phi nhập cung.

Hoàng đế hưởng thụ, còn khen ta hiền đức rộng lượng, gương mẫu cung.

Ta chỉ mỉm cười, càng thêm chăm lo mọi việc chu đáo.

Thêm một , thân thể hoàng đế rệu rã, sinh thần bốn tuổi của Nhi, ngài ngã quỵ giữa yến tiệc.

Một ngã, rồi chẳng bao giờ tỉnh lại.

Nhi là hoàng duy , nhờ ủng hộ của họ Lưu và họ Thôi, thuận lợi kế vị.

Ta tôn làm Hoàng Thái , nhiếp chính con trưởng thành.

13.

Ngày đại lễ đăng cơ, ta dắt Nhi từng tiến lên bảo tọa.

Nhìn văn võ bá quan đồng loạt quỳ lạy, lòng ta dâng muôn vàn cảm khái.

Ngay từ lúc trọng sinh, ta đã thề: kiếp này định phải dẫu mất hết cũng phải lên vị, để không một còn có thể dễ ta.

hơn mưu lược từng , ta đã làm .

Tương lai dẫu phong ba hiểm nguy, ta cũng có thể chém gai mở lối, đi vững vàng.

chính ta.

Cũng Nhi, mà chống đỡ cả bầu trời.

-Hoàn-

Tùy chỉnh
Danh sách chương